DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1664

Louis Thương Nghiêu bất đắc dĩ cười nhẹ, không khó nhận ra dáng vẻ

hắn có chút uể oải, đứng dậy vươn vai nói, “Khẩn trương như vậy làm gì
chứ? Em sớm đã là người của anh rồi?”

"Đi ra ngoài!" Lạc Tranh tức giận quát lên.

"Anh nói rồi, đêm nay em phải về phòng ngủ chính..."

"Đi ra ngoài!" Nàng lạnh lùng ngắt lời của hắn, hô hấp nơi ngực cũng

trở nên gấp rút.

Louis Thương Nghiêu nhìn nàng hồi lâu, rồi cũng như mong muốn của

nàng, không hề tiến lên ép buộc nàng mà khẽ cong môi, không nói lời nào,
đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm.

Bọt nước dọc theo thân hình rắn chắc của hắn rơi xuống, khiến thân thể

trần trụi của hắn càng lộ rõ. Hắn đưa tay kéo lấy khăn tắm quấn ngang
hông, đem dã thú đã sớm dựng đứng che đi, chỉ còn lại làn da lấp lánh bọt
nước đầy vẻ cuồng dã mị hoặc.

Nhìn xem bóng lưng của hắn biến mất sau cánh cửa, Lạc Tranh rốt cục

mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn những dấu vết bị hắn lưu lại nơi ngực, tâm
tình nàng không khỏi trùng xuống. Nếu như sự gặp gỡ giữa nàng và hắn là
duyên phận thì ắt hẳn đây chính là mối nghiệt duyên…

Gần đây, quả thực nàng có ý tránh né hắn. Dù có tỉnh táo thế nào thì tình

yêu cũng sẽ khiến con người ta trở nên choáng váng. Cho dù nàng suy nghĩ
kỹ càng thế nào, hạ quyết tâm lớn đến thế nào thì chỉ cần mỗi lần hắn dịu
dàng giúp nàng bôi thuốc thì mọi sự nỗ lực để mong trái tim trở nên băng
giá lại trở nên vô dụng.

Nàng biết rõ sự tức giận của mình không phải bởi vì hắn làm tổn thương

thân thể nàng mà vì hắn làm tổn thương trái tim nàng. Vừa nghĩ tới cô gái
xuất hiện trong phòng làm việc của hắn, lại còn vị hôn thê của hắn, nàng sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.