DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 238

Quá nửa đêm, trên chiếc giường lớn, Lạc Tranh ngủ cực không yên ổn,

cách đó không xa là cửa sổ rộng mở, gió đêm nhè nhẹ mơn man đến từng
góc nhỏ của căn phòng. Hàng lông mày thanh tú khẽ chau lại, mồ hôi trên
trán liên tục rịn ra…

Mí mắt nàng lúc này lại khe khẽ run rẩy...

Trong căn phòng tối tăm, bé gái tám tuổi nằm trên giường. Kim đồng hồ

đã chỉ quá mười một giờ mà chưa thấy cha về, thật sốt ruột.

Tiểu Lạc Tranh không ngủ được, mặc dù sau khi ăn tối xong đã sớm

trèo lên giường, tuy đã dặn lòng phải đi ngủ nhưng đôi tai nhỏ xinh lại khẩn
trương nghe ngóng mọi động tĩnh bên ngoài. Hành lang mơ hồ vang lên
tiếng bước chân, tiểu Lạc Tranh chăm chú lắng nghe xem phải hay không
tiếng bước chân của cha đang về.

Tiếng bước chân tựa như dừng lại dưới lầu, rồi biến mất...

Tiểu Lạc Tranh thở phào nhẹ nhõm, nhưng tiếp đó lại vô cùng lo lắng.

Đã hơn mười một giờ, cha vẫn chưa về, có phải lại uống rượu say rồi?

Nhất định là…

Chỉ cần cha ra ngoài uống rượu, sẽ uống rất nhiều, uống đến mềm nhũn

người mới nhớ trở về nhà.

Tiểu Lạc Tranh một mặt rất lo lắng cha say rượu sẽ xảy ra chuyện, một

mặt lại lo lắng ông uống say về đến nhà nổi cơn điên khùng, kiếm cớ gây
sự với mẹ. Loại chuyện như vậy không phải mới xảy ra một, hai lần. Lần
gần đây nhất, cha uống say khướt về đến nhà, liền ra tay đánh mẹ, khiến
trán mẹ va phải thành lò sưởi, hai ngày trước mới hết sưng.

Tiểu Lạc Tranh rất sợ hãi... thật sự sợ hãi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.