DƯ VỊ TRÀ CHIỀU - Trang 99

“Huân…”

Tiểu Tuyền luống cuống nhìn anh. Ôi trời ơi, hình như anh tức giận

thật rồi, hơn nữa còn rất tức giận rất tức giận.

Như trải qua cả một thế kỷ.

Ly giấy trong tay Tiểu Tuyền đã bị bóp méo biến dạng, rỉ những giọt

trà sữa ra làm vấy bẩn tay cô.

Cô cúi gằm đầu ủ rũ nói:

“Huân, tôi là một phóng viên giải trí, tìm tin tức mới, viết bài là công

việc của tôi; giống như anh là một ca sĩ, anh sẽ nỗ lực hết bản thân mình để
hát thật hay. Tôi hoàn toàn không muốn làm thế, nhưng tôi cũng đành bó
tay, nếu như chỉ nêu câu hỏi với anh trong cuộc họp báo, liệu anh có trả lời
hay không. Tôi chỉ có…” Cô ngừng một lúc rồi cười khổ, “Phải, tôi đã lừa
anh, có ngụy biện đi chăng nữa cũng không thể thay đổi sự thực này. Tôi đã
dẫn dắt anh bằng mọi thủ đoạn, khiến anh tưởng rằng tôi chẳng có bất kỳ
mục đích nào với anh. Huân, tôi xin lỗi anh vì tất cả những gì mình đã làm,
xin anh tha thứ cho tôi!”

Cô cúi gập người xuống, trịnh trọng uốn người tỏ ý xin lỗi.

Huân trầm tư nhìn cô:

“Để đạt được mục đích của mình, thủ đoạn nào cô cũng sử dụng được

sao?”

Tiểu Tuyền đờ đẫn.

“Cô có thể lừa dối, uy hiếp, xin lỗi, khóc lóc, để moi cho được tin tức

hấp dẫn mọi người, thủ đoạn nào cô cũng sử dụng, đúng không?” Giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.