DƯA - Trang 216

đảo vùng Caribê, nơi anh có đến mười bốn thằng bé phục vụ và một hồ bơi
riêng, cả phòng ngào ngạt hương hoa đại nở rộ.

Tôi chẳng biết hoa đại nở rộ thì trông như thế nào, chỉ biết cứ những

cảnh như thế này thế nào cũng có nó.

Ôi trời ơi! Tôi nuốt cái cảm giác ấy xuống. Chắc chắn tôi chưa từng

nghĩ có ngày mình phải cảm thấy như thế này.

Giờ tôi biết làm gì đây.

Mẹ bước vào, hai tay bê một núi quần áo vừa ủi xong.

Bà khựng lại, ngạc nhiên vì thấy tôi.

- Chuyện gì vậy con? - bà hỏi, thấy tôi mặt mày đau khổ.

- Con mới gọi James, - Tôi nói, rồi òa khóc.

- Ồi Chúa ôi! - bà đặt mớ quần áo lên ghế rồi đến ngồi cạnh tôi.

- Nó nói thế nào?

- Không gì hết, - Tôi thổn thức. - Anh ấy không có ở đấy. Con dám cá

là đi nghỉ với con khốn béo ị ấy rồi. Thế nào cũng bay vé hạng nhất. Thế
nào cũng có cả bề tắm jacuzzi trong phòng.

Bà vòng tay ôm tôi.

Một lúc sau tôi cũng thôi khóc.

- Mẹ cần con giúp cất mấy bộ quần áo này đi không?

- Tôi sụt sịt hỏi.

Khiến bà trông thật sự lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.