DƯA - Trang 232

Tôi bảo trông nó xinh quá, vì nó xinh thật. Nó bảo trông tôi xinh. Mặc

dù tôi không chắc mình trông có xinh hay không.

Nó bảo trông nó xấu xí như mụ phù thủy. Tôi bảo tôi giống đười ươi.

Tôi bảo nó đâu giống phù thủy.

Nó bảo tôi đâu giống đười ươi.

Hài hước qua lại đã đủ, tôi lại quầy mua nước cho hai đứa.

Hàng triệu người đang chen nhau trong quán bar. Hay ít ra là nhìn cứ

như hàng triệu người đang ở đây. Nhưng Laura và tôi may mắn kiếm được
chỗ ngồi.

Tôi chắc mình già rồi. Từng có lúc tôi vui cười hớn hở đứng trong

những quán bar như thế này, tay cầm chai bia, quanh tôi người qua kẻ lại
chen nhau, dập dềnh như rong biển theo dòng thủy triều. Tôi chẳng nề hà
việc phải gào lên mà nói chuyện với đứa bạn đi cùng bị đẩy đứng dạt ra xa
đến vài mét trong khi chai bia thì nhễu gần hết ra cổ tay.

Laura hỏi thăm Kate. Tôi hồ hởi kể ngay. Hồi còn trẻ tôi đã tự hứa sẽ

không bao giờ trở thành một kẻ chuyên trị chuyện em bé. Mấy cái người cứ
nói liên tu bất tận về con mình - bữa nay lần đầu tiên nó cười với bố mẹ
như thế nào, nó xinh đẹp đến nhường nào, cứ thế - trong khi mọi người ngọ
ngoạy chân tay rất khổ sở, chán muốn hóa điên. Giờ tôi kinh hoảng nhận ra
mình đang làm đúng như thế. Nhưng tôi không ngăn được. Mọi chuyện thật
khác khi em bé là con của bạn.

Tôi chỉ có thể tự bào chữa là khi nào bạn có con, bạn sẽ biết.

Laura chắc đã chán lên đến tận óc, nhưng nó rất lịch sự tỏ vẻ quan

tâm, hứng thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.