DƯA - Trang 238

Tức giận, tôi cố quay lại thật nhanh trong cái không gian chật cứng để

xem mặt kẻ quấy rầy.

Mặt tôi chạm ngay lồng ngực, phải thế rồi, của ai đó.

Là cậu Adam đẹp trai.

Adam, người có thể, hoặc cũng có thể không là bạn trai của Helen.

Hội thẩm đoàn vẫn chưa ra mà.

- Chào, - cậu cười duyên dáng. - Em thấy chị từ phía bên kia. Chị cần

giúp không?

- Ôi, chào cậu, - tôi cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng vô cùng

vui mừng được gặp cậu. May thế, Laura chọn đúng cái quán này.

- Mừng quá! Tôi vẫn chưa kêu được nước nữa. Cái anh chàng đó ghét

tôi.

Cậu cười.

Tôi cũng cười. Tôi đã quên béng đi mất là lẽ ra chúng tôi phải rất

gượng gạo sau cái cảnh ấy trong phòng tôi - cậu hàm ý chúng tôi có em bé.

Adam nói: - Để em kêu giúp chị.

Tôi đưa tiền, bảo cậu lấy hai ly rượu đỏ và bất cứ thứ gì cậu thích.

Tôi tự hào vẫn nhớ gốc gác của mình. Tôi vẫn chưa quên mà. Tôi

cũng từng là một đứa sinh viên không xu dính túi. Tôi vẫn nhớ nhìn người
ta đốt tờ năm bảng để mồi thuốc mà ước họ mua cho tôi một chai
Carlsberg, chỉ cần một chai thôi. Adam lách vào trong. Má tôi nằm gọn
trong ngực cậu. Tôi ngửi được cái mùi của cậu. Xà phòng. Người cậu thơm
tho, sạch sẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.