DƯA - Trang 239

Tôi xấu hổ tự nhủ mình phải biết kiềm chế. Tôi đang bắt đầu cư xử

như Blanche Du Bois rồi. Hay như cái con mụ nát rượu điên khùng trong
Sunset Boulevard ấy, chẳng nhớ tên gì. Hay như hàng hàng lớp lớp các mụ
nạ dòng trong mấy cái chuyện về Beverly Hills, da mặt kéo căng cả thước,
đói khát những chàng trai trẻ hơn các mụ ấy rất nhiều. Buồn, thảm hại. Tôi
không muốn giống như thế.

Adam nhanh chóng kêu được đồ uống, chẳng khó khăn gì. Mấy tên

nhân viên luôn đàng hoàng với những người như cậu. Và chẳng có thời
gian cho mấy mụ đàn bà như tôi. Nhất là những kẻ bị chồng bỏ.

Cũng như bao tên đàn ông khác trong cái vũ trụ này, hắn rõ ràng biết

tôi là kẻ thát bại.

Adam đưa tôi hai ly rượu.

- Tiền dư của chị đây.

- Thôi, tôi đâu còn tay nào nữa, - tôi dứ dứ hai cái ly.

- Không sao, - cậu nói, và luồn tay vào cái túi bên hông váy.

Chỉ trong một giây, bàn tay cậu nằm gọn trên hông tôi. Tôi có thể cảm

thấy hơi nóng qua lớp vải.

Tôi nín thở.

Tôi nghĩ cậu ta chắc cũng thế.

Rồi cậu thả mấy đồng xu, chúng khua loạn xạ trong túi tôi.

Bạn muốn tôi làm gì đây? Cho cậu ta một bạt tai vì tội sỗ sàng ư? Thì

cậu ta muốn trả lại tiền thừa trong khi tôi còn tay nào nữa đâu. Cậu ta làm
đúng thôi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.