DƯA - Trang 253

Trống ngực tôi đập loạn xạ. Nỗi lo sợ của tôi có nguồn gốc rất rõ ràng.

Tôi đã thấy đủ loại nhà thuê của sinh viên nên chỉ chờ nhìn thấy những
cảnh tượng kinh khủng nhất.

Đủ kiểu bố trí kỳ cục. Đấy, sáu, bảy người ngủ ngoài phòng trước, hai

trong bếp, phải đi qua phòng ngủ để vào toa lét, phải đi qua toa lét mới ra
tới phòng khách.

Phòng ngủ ngăn cách bởi những tấm thảm kẻ ô treo thả xuống từ trên

trần, cho có vẻ riêng tư một tí. Tủ quần áo ngoài hành lang. Tủ ngăn kéo
đựng quần áo trong nhà bếp. Soong chảo, xô chậu trong nhà tắm. Tủ lạnh
ngay dưới chân cầu thang. Và bàn trà trong phòng khách ghép từ bốn cái
thùng đựng sữa với một miếng nhựa.

Bạn biết đấy.

Bếp thì trông như thể nếu rủi bị sét đánh trúng, xem như trở về thuở

hồng hoang - màn cửa treo lệch, quăn queo, mành gió toàn các mảnh gãy,
lon bia móp méo la liệt dưới sàn và bình chứa nước dành để tự chế bia
uống.

Ôi đúng thế đẩy, tin tôi đi, tôi đã phải trả tiền để được ở trong những

cái nhà trọ sinh viên thế rồi.

Thế nên tôi thở phào nhẹ nhõm khi Adam mở cửa, mời tôi bước vào

một căn hộ trông rất bình thường, thực tế tôi còn có thể nói quá một tí là
trông rất được.

- Vào bếp đi! - cậu bảo, cởi chiếc áo khoác ướt sũng.

Chúng tôi vào bếp. Adam đặt ấm nước và bật máy sưởi. Không phải

máy cái máy sưởi dã chiến gớm ghiếc vẫn bắt vít vào phòng ngủ kiêm nơi
tiếp khách, mà là máy sưởi bằng gas thông thường, giống như loại gắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.