DƯA - Trang 267

Xin lỗi. Tôi không nên nói điều này.

Nhưng thật đấy.

Tập được khoảng một giờ thì tôi thấy đã đủ.

- Rồi, - cậu mỉm cười. - Đi tắm đi. Chút nữa em gặp chị ở quán cà phê.

Cậu đã ngồi chờ sẵn khi tôi ra khỏi phòng tập. Tôi đã lo dặm môi dặm

mặt quá lâu. Tóc cậu ướt và bóng mượt. Trước mặt cậu bày dễ đến mấy
chục hộp sữa tươi.

- Chị đây rồi! Sao, chị có thích không?

- Rất thích.

- Mừng vì đã đến chứ hả? - cậu hỏi, gương mặt không biểu lộ gì.

- Ừ, - tôi nhìn thẳng vào mắt cậu, đáp.

- Tốt! - cậu nói rồi cười lớn.

Tôi cũng cười.

Đội ơn Chúa! Tôi thấy nhẹ nhõm cả người vì trông cậu không còn vẻ

gì là khó chịu nữa.

Tôi đi gọi một tách trà rồi ngồi xuống bàn với cậu.

Chúng tôi là hai khách duy nhất trong quán.

Tối thứ Sáu rồi, những con người vẫn còn đủ lý trí chắc có nhiều

chuyện hay ho hơn để làm.

Đi bar để được say xỉn, tôi biết lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.