DƯA - Trang 28

Khi nghe kể về những người liên tiếp gặp xui xẻo, như là bị đụng xe,

mất việc, rồi thì bắt gặp bạn trai trên giường với chị hay em gái mình, liền
tù tì trong một tuần, tôi đã từng có ý cho rằng đó là lỗi của họ. Ừ thì không
hẳn là lỗi, nhưng nếu người ta cư xử như thể mình là nạn nhân thì họ sẽ trở
thành nạn nhân, và nếu họ cứ nghĩ chuyện tồi tệ nhất sẽ xảy ra thì nó nhất
định sẽ xảy ra.

Giờ tôi thấy mình quá sai lầm. Đôi khi người ta đâu có tình nguyện

làm nạn nhân mà vẫn cứ trở thành nạn nhân đó thôi. Đó đâu phải lỗi của
họ. Rõ ràng tôi đâu có lỗi gì trong chuyện chồng tôi nghĩ anh ấy đã yêu
người khác. Tôi đâu có mong chuyện này xảy ra, đâu có muốn nó xảy ra.
Nhưng nó vẫn cứ xảy ra đấy thôi.

Tôi biết ông trời không du di nhân nhượng ai. Ông ấy sẽ không nói:

"Thôi ta khoan cho cô ta cái u vào ngực thêm một năm nữa. Tốt hơn hết là
để cho cô ấy nguôi ngoai nỗi mất mẹ cái đã," mà ông ấy sẽ cứ thế mà làm
thôi, thích làm gì thì làm, thích làm lúc nào là làm lúc ấy.

Tôi nhận ra rằng không ai miễn nhiễm với những triệu chứng liên tiếp

nhau của vận xui cả. Tôi không nói chuyện có em bé là xui xẻo đâu bạn à.
Nhưng cũng có thể liệt nó vào danh sách những biến động của cuộc đời.

Tôi đã nghĩ cuộc sống hoàn toàn nằm trong tay tôi và, phỉ phủi cái

miệng nói xui, nếu lỡ có chuyện gì không vui giữa James và tôi, tôi sẽ có
thể toàn tâm toàn ý mà tìm cách giải quyết. Tôi đâu có mong bị bỏ rơi chỉ
trong vòng hai bốn tiếng đồng hồ sau khi sanh em bé đầu lòng, là lúc mà
sức lực của tôi luôn ở mức thấp nhất còn sự yếu ớt thì ở mức cao nhất.

Ấy là còn chưa nói tới chuyện tôi béo như một con mụ phì nộn không

chối đi đâu được.

Một con mụ phì nộn giữ làm sao được anh James đẹp đẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.