DƯA - Trang 314

Cứ quấy nhiễu tôi bất cứ kiểu gì cậu thích, tôi nghĩ.

- Không, Adam, dĩ nhiên tôi không phiền cậu gọi đâu. Tôi thích nói

chuyện với cậu.

- Hay quá, - tôi có thể cảm nhận được nụ cười của cậu trên điện thoại.

Tôi ngồi bệt xuống sàn, sẵn sàng cho một tiếng đồng hồ thoải mái tán

gẫu.

Vừa lúc ấy tôi nghe có tiếng chìa khóa lanh canh ngoài cửa trước.

- Ôi trời, - tôi thốt lên khi nghe tiếng Helen.

- Con về rồi đây. Cho ăn đi! Không con sẽ báo cảnh sát là cả nhà bỏ bê

con đấy.

- Gì thế? - Adam hỏi.

- Helen về rồi.

- Ồ thế à? ừ, chào cô ấy giúp em.

- Không, không đâu, - tôi buột miệng.

- Sao thế? - cậu hỏi, nghe rất ngạc nhiên.

Helen bước qua tôi. Nó nháy mắt, cười thích thú: - Chị Claire, đôi bốt

xinh quá, - nó nói rồi đi tiếp vào nhà trong.

Đôi khi, thực tế thường vào những lúc tôi ít ngờ nhất, con bé lại rất

ngọt ngào đến nỗi tôi muốn giết nó.

- Sao thế? - Adam hỏi lại.

Đến lúc phải giải quyết sự việc rồi, một lần để mãi mãi, tôi quyết định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.