DƯA - Trang 344

- Ừ thì nếu con có như vậy thì cũng đã làm sao nào? - mẹ xuề xòa.

- Rồi nếu con không đi lễ Vượt qua nữa thì sao? - Helen lắp lắp, nghe

chừng hoảng.

- Mà đằng nào thì chị cũng có đi đâu? - Anna ngơ ngác.

Đáp lại là một sự im lặng đầy căng thẳng và cáu kỉnh.

May thay Kate, rõ ràng đã cảm nhận được không khí bất ổn, vội ré lên

khóc như nữ thần báo tử, giải cứu tình hình.

Tôi có cảm giác con bé có một tương lai sán lạn trước mắt, trở thành

đại sứ, hoặc làm cho Liên Hiệp Quốc chẳng hạn.

Anna và Helen lập tức lao đi pha sữa, giẫm cả lên nhau mà chạy.

Bố lôi bàn ủi ra, hì hục ủi. Ông nhấn nút hơi nước cho đến khi cả căn

bếp trở thành một phòng tắm hơi.

Mẹ ngồi im như pho tượng.

Nhưng một chốc sau bà cũng bắt đầu chộn rộn theo. Bà dọn dẹp bàn,

mạnh dạn vứt bỏ mấy lát bánh mì dai nhách, nguội ngắt vào thùng rác.

Tiếc quá, vì tôi thích bánh mì dai nhách, nguội ngắt. Nhưng tôi chẳng

dại gì chọc giận bà ngay sau khi bà đã nghe được một đứa trong đám con
gái của bà trốn lễ Vượt qua.

Mặc dù thậm chí đứa con gái ấy không phải tôi.

Rồi mọi việc cũng trở lại bình thường. Bình thường, dĩ nhiên, là một

khái niệm hoàn toàn mang tính chủ quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.