DƯA - Trang 345

Bình thường với người này nhưng với người khác lại là bấn loạn, hỗn

loạn, nháo nhác, một cảnh nhà vô cùng bất ổn.

Helen chưa từng để bất cứ lời nói hớ hênh nào khiến nó cụt hứng lâu.

Mấy câu chuyện vớ vẩn, con nít lại bắt đầu chỉ trong tích tắc.

- Không biết Belfast như thế nào nhỉ? Nếu con bị giết chết thì sao nhỉ?

- nó cười nham nhở. - Thì chuyện gì chẳng thể xảy ra cho con nào. Biết đâu
con bị bắn hay bị trúng bom thì sao. Biết đâu đây là lần cuối mẹ nhìn thấy
con.

Cả nhà quay cả sang nhìn nó, lặng đi. Cả Kate cũng im re.

Chắc chắn, chắc chắn chúng tôi chẳng được may mắn đến thế đâu.

- Hay biết đâu con bị bắt cóc, - nó mơ màng. - Như Brian Keenan

chẳng hạn. Ông ấy cũng có hai chị em gái đấy! - nó đắc chí, hớn hở vì đã
tìm ra được một điểm tương đồng giữa nó và một nạn nhân của trò bắt cóc.

- Có điều con có đến bốn chị em xấu xí kia, - nó trầm ngâm. - Thôi,

cũng chẳng sao.

- Chúng nó không xấu xí, - mẹ phẫn nộ.

- Cám ơn mẹ, - tôi liếc Helen, cười tự mãn.

- Đúng rồi, cám ơn mẹ, - Anna nói.

- Không phải tụi bay, - mẹ khó chịu nạt. - Là mẹ đang nói mấy chị em

của Brian Keenan.

- Ô! - tôi xìu xuống.

Helen tiếp tục lải nhải chuyện bắt cóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.