DƯA - Trang 430

Ví dụ như, nếu bạn trai/chồng/bồ tự nhiên biến mất vài ngày sau một

trận bóng cực kỳ quan trọng, rồi tái xuất hiện trong căn nhà, mặt mũi xanh
xao, râu tóc thậm thượt, tơi bời, bạn được phép nói: - Chó má, anh đi đâu
ba ngày nay, đồ nát rượu, ích kỷ, chấy rận kia?

Nhưng vì người ta vẫn chưa viết quyển sách ấy nên tôi đành phải dựa

vào bản năng của mình.

- Em khỏe không?

Như thể quan tâm lắm ấy, tôi nghĩ bụng.

- Khỏe lắm, - tôi lịch sự đáp.

Im một lúc.

- À... còn anh? - tôi vội hỏi.

Nói thật, cái sự đàng hoàng tử tế của tôi đi đâu hết rồi?

Hay đấy là lý do anh ta bỏ tôi nhỉ?

- Ừm, - anh ta nghĩ ngợi. - Ừ, cũng khỏe lắm.

Tên ti tiện vênh váo.

- Claire, - anh ta nhẹ nhàng tiếp. - Anh đang ở Dublin.

- Em biết, - tôi lạnh lùng nói. - Mẹ em có nói tối qua anh gọi.

- Ừ, thì dĩ nhiên rồi, - giọng thoáng mỉa mai.

Bạn sẽ chẳng bao giờ nói được James là một tên ngốc.

Một tên đốn mạt, nói thật. Nhưng không bao giờ là một tên ngốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.