DƯA - Trang 431

- Anh đang ở đâu?

Anh ta kể tên một cái khách sạn bình dân nào đấy ở trung tâm thành

phố, trên một con phố nào đấy chỉ có thể được mô tả là Ồn à Xô Bồ.
Chẳng phải kiểu của anh ta. Anh ta thường vẫn ở những nơi xa xỉ quen
thuộc của đám doanh nhân, dưới sảnh sẵn quầy đổi tiền với mấy cửa hàng
lưu niệm bán gậy táo gai phủ nước sơn bóng lưỡng và những người lùn tinh
quái đựng trong hộp thiếc. Nghe địa chỉ tôi suy ra là anh ta đang ở Dublin
không phải vì công việc. Vì nếu thế anh ta đã phải đường hoàng ở một cái
chỗ khốn nạn nào đấy đẹp đẽ và đắt đỏ hơn rồi kia. Và nếu không phải vì
công việc, thì chuyện quái gì dẫn anh ta đến đây?

- Vậy anh gọi em có việc gì không? - tôi hỏi, giọng hơi khó chịu. Đâu

phải chỉ mình anh ta mới biết mỉa mai.

Tôi nói cái giọng ấy cốt để anh ta hiểu nếu anh ta có thành ra ăn mày

tôi cũng sẽ chẳng buồn đếm xỉa.

- Claire, anh gọi vì muốn gặp em? Mình gặp nhau được không?

- Dĩ nhiên là được, - tôi ngoan ngoãn đáp. Còn cách nào khác để tôi

được bẻ vụn xương anh ta ra?

- Thật không? - giọng anh ta ngạc nhiên, như thể vẫn chuẩn bị tinh

thần cho một cơn cuồng nộ.

- Dĩ nhiên rồi, - tôi khẽ cười. - Mà sao nghe giọng anh có vẻ sốc thế?

Vì sau khi đã bẻ vụn xương của anh ta rồi, tôi sẽ cắt luôn cái ấy, mà dĩ

nhiên tôi không thể làm chuyện này qua điện thoại được, đúng không?

- Ừm, ờ... không có gì, không có gì. ờ... vậy tốt quá.

Nghe vẫn còn ngạc nhiên lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.