DƯA - Trang 471

- À, thế sao anh không đi nói với cả cái thế giới này là anh đã bỏ cô

ta? Tôi muốn anh nói với cả cái thế giới này là anh bỏ cô ta, - giọng tôi run
lên. - Tại sao mọi người biết rõ anh ruồng bỏ tôi, và Kate, trong khi nghĩ cô
ta đá anh? Tại sao cô ta lại không phải nhục nhã, bẽ mặt kia chứ?

- Thôi được rồi, Claire, - anh ta thở dài vì những câu hỏi vô lý của tôi.

- Anh sẽ nói cho tất cả mọi người nghe chuyện gì đã xảy ra với Denise nếu
việc ấy làm em vui.

- Tốt, - tôi nói, môi dưới run lên bần bật như một con giun bị xéo.

Kinh khủng! Cái con Claire đã qua được cú sốc, đường hoàng đĩnh

đạc đâu mất rồi? Tôi đã cố hết sức để kiềm chế mình trước mặt James,
không để anh ta thấy được tôi đã phải đau khổ, tan nát đến thế nào. Nhưng
nỗi đau đớn đã sắp tràn bờ. Tôi sắp phải buông xuôi rồi.

Thật xấu hổ. Tôi ngắc ngoải cố kiềm chế còn anh ta thì hoàn toàn bình

tĩnh. Cái sự đối lập ấy sao mà nhục nhã.

- Tôi phải vào nhà vệ sinh đây, - tôi nói. May ra ở trong ấy tôi sẽ trấn

tĩnh lại.

- Không, Claire, đợi đã, - tôi vừa chuẩn bị đứng lên thì anh ta cố rướn

qua nắm lấy tay tôi.

Tôi tức giận giật tay anh ta ra. - Đừng đụng vào tôi, - tôi nói trong

nước mắt.

Rồi tôi sẽ nói: "Anh đã không còn cái quyền được chạm vào tôi nữa kể

từ khi anh bỏ tôi đi."

- Anh đã không còn cái quyền được chạm vào tôi nữa kể từ khi anh bỏ

tôi đi, - tôi nghe thấy mình đang nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.