DƯA - Trang 517

- Ờ... không, - bà xấu hổ, quay mặt nhìn sang hướng khác.

- Chắc cậu ấy sẽ gọi lại, - tôi đã thấy bấn loạn.

- Chắc vậy, - giọng bà cũng đầy nghi ngờ. Bà đã nói gì với cậu?

- Và nếu cậu ấy gọi lại, con muốn nói chuyện với cậu ấy, mẹ rõ chưa?

- Chẳng cần phải kê súng vào cổ tôi mà dọa đâu, - bà lầm bầm.

Y lời, tối thứ Ba James gọi tôi, báo anh ta đã về nhà bình yên vô sự.

Tôi đã quyết ngày nào về chưa?

- Chưa, chưa, - tôi nói giọng mệt mỏi. - Nhưng sẽ sớm thôi, em hứa

mà.

- Nói là làm đấy, - nghe như anh ta đang liếc xéo đầy đe dọa. Khiến tôi

suýt ngất đi vì sợ. Cái ý nghĩ phải ngủ chung giường với anh ta, chăn gối
trở lại với anh ta sao mà không chút gì sung sướng.

Ngay khi tôi vừa cúp máy - đội ơn trời - chuông điện thoại lại reo.

Là Adam!

Chàng Adam cao lớn, đẹp trai, dí dỏm, ngọt ngào.

- Claire? - giọng cậu nghe thật tuyệt vời.

- Adam, - tôi vô cùng sung sướng lại được nghe giọng cậu. Tôi lại

thấy mình thật trẻ trung, hồn nhiên, vui vẻ.

- Tôi nghe có tin mừng, - cậu nói giọng lạnh lùng.

Một gáo nước lạnh dội vào cái sự vui mừng của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.