DƯA - Trang 545

- Tối nay anh có làm gì không? - tôi hỏi ngay.

- Ờ... không làm gì, - anh ta đáp. Tôi thích được kết luận là anh ta hơi

sốc vì cái giọng thẳng thừng của tôi.

- Tốt. Tám giờ tối anh ở nhà. Em có haẫ chuyện cần nói.

- Ờ... chuyện gì? - giọng anh ta hơi lo lắng.

- Em sẽ nói sau, - tôi ôn tồn đáp.

- Không, không, nói luôn bây giờ đi, - giọng anh ta rất lo lắng.

- Không, James ạ. Đợi đến tối đã, - tôi đáp, giọng vui vẻ, nhưng rất

cương quyết. Anh ta im lặng.

- Thế cứ tám giờ tối nhé, James? - tôi chốt lại.

- Ừ, - anh ta nhỏ nhẹ.

Tôi cúp máy.

Vẫn nghĩ ngợi về điều tôi vừa phát hiện ra.

Bạn ạ, tôi vẫn biết là mình không tệ như James lu loa lên. Thật sự,

không phải vì tôi không muốn tin mình tệ. Mặc dù đúng là tôi không muốn
tin mình tệ nhưng... mà thôi, bạn hiểu mà. Tôi đã lờ mờ có cảm giác James
bịa chuyện để gạt tôi, hay ít ra là phóng đại lên rất nhiều cái sự kinh khủng,
trẻ con, ích kỷ, vô tâm của tôi. Nhưng tôi không hiểu được tại sao anh ta
phải gạt tôi như vậy.

Và tôi có cảm giác anh ta nói như thế để tôi phải tin mình là thứ người

thấp kém, ừ thì, ít ra là đến một mức độ nào đó phù hợp với anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.