DƯA - Trang 564

- Em lại đi tin cái thằng George đó sao? - anh ta phần nào đã lấy lại vẻ

vênh vang.

- Em biết chứ, James, - tôi dịu dàng tiếp. - Nên em gọi cho Judy. Biết

gì không? Nó nói với em y chang thế.

Lại im lặng.

- James, - tôi thở dài. - Đã đến lúc anh phải nói cho em biết chuyện gì

đang diễn ra.

- Anh nói rồi đấy thôi, - anh ta nhấm nhẳng.

- Không, - tôi lớn tiếng chỉnh lại. - Anh dan díu với một mụ đàn bà

khác, anh bỏ rơi tôi đúng cái ngày tôi đẻ ra đứa con của anh, rồi anh lại
muốn tôi quay lại. Nhưng thay vì phải thừa nhận việc ấy với tôi, anh lại
nghĩ ra cả một trò dối trá. Anh vu khống tôi, nói tôi là đứa ích kỷ, trẻ con,
vô tâm và ngu ngốc (đến đây âm lượng đã tăng thêm vài đềxiben). Rồi thay
vì phải xin lỗi tôi vì đã làm chuyện đốn mạt ấy với tôi, anh lại biến nó
thành lỗi của tôi (giọng tiếp tục lên cao chót vót). Rồi anh quyết đe cho tôi
thành ra một kẻ nào đó hoàn toàn khác. Một thứ đàn bà èo uột không bao
giờ dám cãi lại anh. Không trên cơ anh. Và sẽ không làm anh phải thấp
thỏm lo sợ!

- Không phải thế, - anh ta chống chế yếu ớt.

- Chính xác là như thế! - tôi hét lớn. - Tôi không tin nổi mình ngu

ngốc đến độ tin vào cái câu chuyện nhảm nhí của anh!

- Claire, em phải nghe anh, - anh ta nói, giọng rất bực tức, khó chịu.

- Ồ không, không đâu, - tôi giận dữ đáp trả. - Tại sao tôi lại phải nghe

anh chứ? Anh lại đang cố nghĩ thêm vài trò lừa gạt tôi nữa chứ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.