DƯA - Trang 589

- Chuyện gì thế? - tôi gần như chẳng chút hứng thú. Hầu như chẳng

còn quan tâm.

Tôi kinh ngạc nhận ra là chẳng có gì, chẳng một điều gì, từ miệng anh

ta sẽ làm cho mọi chuyện tốt đẹp được nữa.

Tôi không còn yêu anh ta nữa.

Tôi không biết tại sao và từ khi nào tôi đã hết yêu anh ta.

Nhưng đúng là như vậy.

James nói tiếp. Tôi cố tập trung nghe.

- Anh sẵn sàng quên chuyện em phải thay đổi khi quay về với anh. Rõ

ràng là em đã thấy mình sẽ phải cố hơn rất, rất nhiều mới chín chắn, sâu sắc
và... ờ... mấy thứ mình đã nói nữa, hơn được. Nên nếu em dẹp bỏ cái ý nghĩ
mình thôi nhau thì anh có thể chấp nhận cái kiểu của em như ngày trước.
Anh nghĩ em cũng không tệ đến thế đâu, - anh ta miễn cưỡng nói.

Tôi giận tím người. Trong phút chốc tôi đã quên mất mình chẳng còn

quan tâm nữa. Cái gan hắn sao mà lớn đến thế! Tên đốn mạt. Tôi gần như
không tin vào tai mình. Và gần như không nói được gì.

- Em mừng không? - hắn thận trọng hỏi.

- Mừng! Mừng? - tôi rít. - Dĩ nhiên việc quái gì tôi phải mừng kia

chứ? Anh chỉ làm mọi chuyện thậm chí tồi tệ thêm.

- Nhưng tại sao? - hắn rền rĩ. - Anh nói là anh tha thứ cho em, và mọi

chuyện sẽ tốt đẹp thôi mà.

Tôi gần như điên lên. Tôi có quá nhiều thứ phải nói cho hắn ta biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.