DƯA - Trang 615

- Chị Helen, - Anna dè dặt.

- Hai con mụ bò cái lười nhác, chỉ nằm ườn ra đấy trong khi tôi phải

bò ra học, - nó hậm hực.

Tôi khum tay che nắng, ngước nhìn Helen, nhìn cái khuôn mặt be bé

đang giận dữ của nó. Và đến lúc ấy tôi mới phát hiện ra Helen không về
nhà một mình.

Nó có khách.

Một cậu cao to, đẹp trai.

Một cậu cao to, đẹp trai, hàm ngạnh, tóc sẫm màu, mắt xanh, đẹp như

thiên thần. Cậu khách mặc quần jean bạc màu với áo thun trắng.

Cái người có làn da rám nắng, theo như lần cuối tôi nhìn thấy.

Tôi đã không nghĩ cậu thậm chí có thể đẹp hơn nữa, nhưng hóa ra tôi

lầm.

Tên đốn mạt!

- Chào Adam, - tôi suýt khóc.

- Chào chị Claire, - cậu lịch sự.

Tôi nín thở, chờ cho cậu đi vào nhà. Rồi tôi kinh hoảng nhận ra cậu

không đi vào nhà.

Ôi chết tiệt, tôi bấn loạn, cậu ta lại vào đây.

Helen và Adam tiến vào cái ốc đảo nhỏ bé bày đầy ghế phơi nắng,

Coca ăn kiêng, kem chống nắng, tạp chí phụ nữ, và khoai tây chiên mà
Anna, Kate và tôi đã dựng nên. Adam đứng ngần ngừ ít giây rồi cái bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.