DƯA - Trang 69

Tôi biết bạn đang nghĩ gì.

Không, thật đấy, tôi biết mà.

Bạn đang nghĩ: "Cô này điên rồi."

Ừ, thì cũng có thể tôi điên rồi đấy. Tôi đang loạn trí vì đau khổ.

Bạn đang nghĩ: "Claire ơi, phải giữ lại chút lòng tự trọng chứ!"

Nhưng tôi e mình đã nhận ra cuộc hôn nhân của mình vẫn quan trọng

hơn lòng tự trọng của bản thân. Tự trọng chẳng sưởi ấm bạn lúc đêm. Tự
trọng chẳng nghe bạn huyên thuyên khi đi làm về. Tự trọng không nói với
bạn là nó muốn làm chuyện đó với bạn hơn là với Cindy Crawford.

Đây đâu phải trò lãng mạn đến hồi cãi vã của mấy cô cậu sinh viên.

Anh đâu có mời con nhỏ khác trong đội cổ vũ đi dự đêm vũ hội. Không
phải mấy chuyện lãng mạn vu vơ đấy.

Đây là tình yêu.

Tôi yêu James. Anh là một phần của tôi. Một phần quá tốt đẹp không

thể tùy tiện bỏ đi.

Thậm chí nếu đội trưởng đội bóng có mời tôi đi dự vũ hội với cậu thay

vì với James, và tôi được mặc chiếc váy mới mua, và được ngẩng cao đầu
lấy lại niềm kiêu hãnh, tôi cũng sẽ chẳng màng. Tôi phải giành lại James
về.

Tôi vất vả bò ra khỏi giường, vật lộn với cái đầm ngủ bùng nhùng kéo

đến hàng héc ta mà mẹ tôi nhất định bắt mặc. Lúc bỏ London mà đi tôi đã
quên không đem theo đồ ngủ. Biết được việc này, bà nghiêm khắc thông
báo không ai được phép ngủ nuy trong nhà của bà. Hết "Ngộ nhỡ có hỏa
hoạn thì sao?" lại "Ở London thiên hạ có thể làm thế, nhưng lúc này con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.