ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 14

thì một bàn tay chạm vào vai anh. Abel nhảy sang bên, sẵn sàng đánh trả bất kì
kẻ nào muốn cướp những món đồ đầu tiên của Florentyna. Anh nhìn trừng trừng
vào gương mặt của một viên cảnh sát trẻ.

“Chắc anh có một lời giải thích dễ hiểu cho việc đẩy một chiếc xe chở đồ

giặt của khách sạn Stevens dọc đường Lake Shore vào lúc ba giờ sáng như thế
này chứ?”

“Vâng, thưa ngài cảnh sát” Abel trả lời.
“Nào, hãy bắt đầu bằng việc cho tôi biết có gì trong những gói hàng?”
“Ngoài Franklin D. Roosevelt, thì tôi cũng không biết chúng có gì.”
Viên cảnh sát không thấy bị thuyết phục nên đã bắt Abel vì tình nghi ăn

trộm đồ. Trong khi chủ nhân của những món quà ngủ say sưa với chiếc chăn trùm
ấm áp trong căn phòng dành cho trẻ trên tầng cao nhất của một ngôi nhà trên
đường Rigg, cha cô đã có một đêm thức trắng trên chiếc đệm lông ngựa cũ kĩ
trong một phòng giam của nhà tù khu vực. George xuất hiện tòa án vào sáng sớm
tinh mơ ngày hôm sau để xác nhận câu chuyện của Abel.
**Ca pp u ccino Team**

Abel bắt đầu không thoải mái với việc phải rời Chicago cùng Florentyna

đáng yêu của anh dù chỉ trong vài ngày, lo sợ việc có thể anh sẽ bỏ lỡ mất những
bước đi đầu tiên của con bé, từ đầu tiên con bé nói hay tất cả những thứ đầu tiên
khác nữa. Kể từ ngày con gái chào đời, anh đã dõi theo sự lớn lên từng ngày của
con, không bao giờ cho phép một từ Ba Lan nào được nói ra trong nhà, anh rất
cương quyết với việc không chấp nhận dù chỉ một chút ngữ điệu Ba Lan nào có
thể khiến cô bé cảm thấy xấu hổ với bạn bè cùng trang lứa. Abel rất mong chờ từ
đầu tiên cô bé nói ra, hi vọng đó chính là “ba”, trong khi Zaphia thì lo sợ nó có
thể là một từ Ba Lan nào đó và sẽ làm lộ việc cô không nói tiếng Anh với đứa
con đầu lòng của mình mỗi khi chỉ có hai mẹ con ở bên nhau.

“Con gái anh là người Mỹ” anh giải thích cho Zaphia, “và vì vậy nó cần

phải nói tiếng Anh. Quá nhiều người Ba Lan tiếp tục giao tiếp bằng ngôn ngữ
riêng của mình, chỉ đảm bảo rằng thế hệ con cháu sống cả đời ở cái xó xỉnh tây
bắc Chicago này bị người ta gọi là 'lũ trộm cướp Ba Lan

16

ngu ngốc' và bị cười

nhạo bởi mọi đối tượng mà chúng vô tình bước qua trước mặt.”

“Ngoại trừ những người đồng hương của họ vẫn còn cảm thấy chút ít lòng

trung thành cho hoàng đế Ba Lan” Zaphia nói một cách ngoan cố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.