ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 152

Mẹ Richard rất vui khi anh quyết định ở lại thêm một ngày nữa tại New

York và tự hỏi liệu Mary Bigelow có ở trong thành phố hay không. Có rồi, bà
nghĩ vậy, khi đi ngang phòng tắm và nghe thấy Richard ngân nga ca khúc “Khi
tôi có một tình yêu bí mật.”

Richard nghĩ nhiều một cách bất thường về việc mình nên mặc gì tối hôm

đó. Anh quyết định không mặc âu phục, cuối cùng chọn một chiếc áo blazer màu
xanh nước biển và chiếc quần vải flannel màu xám. Anh cũng dành nhiều thời
gian hơn một chút nhìn ngắm mình trong gương. Trông quá Ivy League

91

, anh sợ,

nhưng anh không thể thay đổi gì nhiều trong một khoảng thời gian ngắn như thế.

Anh rời khỏi ngôi nhà trên phố 68 trước bảy giờ. Đó là một buổi tối trong

lành, hơi lạnh một cách dễ chịu, và anh đến nhà hàng Allen sau bảy rưỡi một vài
phút, tự gọi cho mình một chai Budweiser. Chốc chốc anh lại kiểm tra đồng hồ
khi kim phút đi dần tới tám giờ, và sau đó cứ cách vài giây sau khi đã qua giờ
hẹn, tự hỏi liệu mình có bị thất vọng không khi anh nhìn thấy cô lần nữa.

Anh đã không cảm thấy thế.
Cô đứng giữa cửa, rạng rỡ trong bộ váy màu xanh dương đơn giản mà anh

cho là của cửa hàng Bloomingdale's, mặc dù bất kì người phụ nữ nào cũng biết
nó là của hãng Ben Zuckerman. Đôi mắt cô tìm kiếm khắp gian phòng. Cuối cùng
cô nhìn thấy Richard đang đi về phía mình.

“Em xin lỗi đã tới muộn” cô mở lời.
“Điều đó không quan trọng. Quan trọng là em đã tới.”
“Anh nghĩ rằng em sẽ không đến ư?”
“Anh không dám chắc.” Richard nói và mỉm cười. Họ đứng nhìn chăm chú

vào nhau. “Xin lỗi, anh không biết tên em” anh nói, không muốn thừa nhận rằng
mình đã nhìn nó mỗi ngày trong cửa hàng Bloomingdale’s.

Cô ngập ngừng. “Jessie Kovats. Còn anh?”
“Richard Kane” anh nói, và đưa tay ra với cô. Cô nắm lấy nó và nghĩ rằng

mình đã nghe thấy cái tên này trước đây, nhưng không thể nhớ ra vì sao.

“Anh làm gì khi không mua găng tay ở Bloomingdale's?” Jessie hỏi.
“Anh học tại trường kinh doanh Harvard.”
“Em ngạc nhiên là họ không dạy các anh rằng hầu hết mọi người chỉ có hai

bàn tay mà thôi.”

Anh cười, rất vui vì không chỉ vẻ ngoài của cô khiến cho buổi tối trở nên

đáng nhớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.