ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 160

Để bắt đầu, Richard dành ra một buổi chiều mỗi tuần nghiên cứu mối thù

giữa hai người cha, nhưng sau một thời gian, nó trở thành một nỗi ám ảnh, tác
động sâu sắc đến việc tham dự các bài giảng của anh. Nỗ lực của Nam tước
Chicago trong việc loại cha Richard ra khỏi hội đồng quản trị của ông có thể trở
thành một trường hợp nghiên cứu tốt cho trường Kinh doanh Harvard. Càng
khám phá ra nhiều điều, Richard càng nhận ra cha anh và cha Florentyna là
những đối thủ đáng gờm. Mẹ Richard nói về mối thù đó như thể phải mất nhiều
năm thì mới có thể kể hết được.

“Vì sao con lại quan tâm đến ông Rosnovski vậy?” Bà hỏi.
“Con thấy tên ông ấy khi lướt qua một vài số báo của tờ Wall Street

Journal.” Đó là sự thật, anh nghĩ, nhưng cũng là lời nói dối.

Florentyna nghỉ một ngày ở cửa hàng Bloomingdale’s và bay về Chicago để

kể cho mẹ rằng cô đã yêu Richard Kane. Khi Florentyna ép bà nói với mình
những gì bà biết về mối bất hòa đó, mẹ cô nói không ngừng suốt gần một giờ
đồng hồ. Florentyna chỉ hi vọng rằng mẹ đang phóng đại mọi chuyện, nhưng qua
một vài câu hỏi được chọn lựa từ ngữ cẩn thận trong bữa tối với George Novak
đã khiến mọi chuyện rõ ràng một cách đau đớn rằng bà không hề nói quá.

Cuối mỗi tuần, hai kẻ yêu nhau trao đổi những gì họ biết, mỗi người chỉ

càng thêm vào danh sách của sự căm ghét.

“Tất cả đều có vẻ vụn vặt” Florentyna nói. “Tại sao họ không gặp mặt và

tháo gỡ nó nhỉ? Em nghĩ rằng họ sẽ khá hợp nhau.”

“Anh đồng ý” Richard nói. “Nhưng ai trong chúng ta sẽ cố gắng đi nói với

họ điều đó đây?”

“Cả hai đứa mình sẽ phải làm việc đó dù sớm hay muộn.”
Nhiều tuần lễ trôi qua, Richard không thể chu đáo và tốt bụng hơn nữa. Mặc

dù anh cố gắng làm cho tâm trí Florentyna thôi nghĩ đến việc “sớm hay muộn”
với những lần tới rạp hát, nghe dàn nhạc New York, hay những lần đi bộ dài qua
công viên, cuộc trò chuyện của họ luôn dẫn về chủ đề những người cha.

Thậm chí trong buổi độc tấu đàn cello mà Richard biểu diễn tại căn hộ của

cô, tâm trí Florentyna vẫn nghĩ về cha mình: làm sao ông có thể cố chấp đến vậy?
Khi chuỗi bốn bản nhạc của Bach

96

kết thúc, Richard cúi người xuống và nhìn

chăm chú vào đôi mắt xám của cô.

“Chúng ta sẽ phải nói với họ sớm thôi” anh nói và ôm cô trong vòng tay.
“Em biết. Em chỉ không muốn làm tổn thương ba mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.