ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 239

“Cái gì cơ ạ?” Richard hỏi.
“Cậu vừa đưa một người đàn ông lên mặt trăng.”
“Ôi Chúa ơi!” Richard nói.
“Chà, không hẳn, Sir Colin nói, “nhưng ta cảm thấy khá chắc chắn rằng đó

là điều tiếp theo mà NASA đã lên kế hoạch.”

Richard cười rồi cảm ơn Sir Colin lần nữa. Anh rảo bước thật nhanh về

khách sạn Baron, còn hát thầm nữa. Anh biết chính xác cảm giác của một người
lên mặt trăng là như thế nào. Anh để lại túi đồ cá nhân chỗ người xách hành lý để
có thể nhanh chóng làm thủ tục trả phòng, và tài xế của Sir Colin vội vã đưa anh
quay lại sân bay Heathrow. Richard vào cửa số ba vừa kịp lúc làm thủ tục lên
chuyến bay lúc mười một giờ. Anh sẽ quay về New York với hai mươi tư giờ
rảnh rỗi: nếu cha anh ngày trước phải thực hiện một giao dịch tương tự trước khi
ông ấy trở thành chủ tịch, quá trình có thể phải kéo dài tới hai tuần.

Richard ngồi trong phòng đợi tại câu lạc bộ Clipper, nghịch ly Martini trong

khi đọc bài viết trên tờ The Times nói về khả năng Rod Laver

108

giành được danh

hiệu Grand Slam

109

sau thắng lợi tại giải Wimbledon. Bên ngoài, màn sương mù

dày đặc đang buông xuống. Chưa đầy ba mươi phút sau, một thông báo được đưa
tới mọi hành khách rằng tất cả các chuyến bay sẽ bị tạm hoãn trong thời gian
ngắn. Một tiếng sau, họ thông báo chuyến bay của Richard, nhưng khi đi ngang
qua đường băng, anh có thể thấy sương mù ngày càng dày đặc từng phút. Anh
ngồi vào ghế của mình, thắt dây an toàn, đọc một bản sao của tạp chí Time tuần
trước, kiềm chế bản thân không nhìn ra ngoài, đợi cảm giác chiếc máy bay cất
cánh. Nixon, anh đọc, đã chỉ định những nữ tướng đầu tiên, Đại tá Elizabeth
Hoisington và Đại tá Anne Mae Hays; chắc chắn sẽ là sự đổi mới đầu tiên Nixon
thực hiện mà Florentyna cho là hợp lý.

“Chúng tôi rất tiếc phải thông báo rằng chuyến bay này sẽ bị tạm hoãn cho

đến khi có thông báo mới bởi điều kiện thời tiết.” Tiếng rên rỉ vang lên trong
khoang hạng nhất. “Mọi hành khách nên quay trở lại sân bay, nơi họ sẽ được
cung cấp phiếu ăn miễn phí và thông báo thời điểm quay lại máy bay. Pan
American

110

xin lỗi vì sự trì hoãn và hi vọng việc này không gây ra bất cứ sự bất

tiện lớn nào.” Richard buộc phải cười mỉm. Quay lại bên trong sân bay, anh đi
vòng quanh mọi quầy bán vé, kiểm tra xem hãng nào sẽ có chuyến bay đầu tiên
cất cánh. Anh tìm ra chuyến bay của Air Canada tới Montreal. Anh đặt một chỗ,
sau khi được thông báo rằng chuyến bay Pan Am của anh tới New York giờ đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.