ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 242

Richard đã không hề ngủ ngon, và quay lại sảnh đợi của hãng Hàng không

Hoa Kỳ nhiều giờ trước khi chuyến bay cất cánh. Có một sự trì hoãn nhẹ, nhưng
vị Cơ trưởng vẫn dự đoán rằng ông có thể hạ cánh xuống Kennedy lúc mười một
rưỡi. Richard không có hành lý và cảm thấy tự tin rằng giờ đây anh có thể tới
buổi họp với ít nhất nửa tiếng rảnh rỗi. Lần đầu tiên trong hơn hai mươi bốn giờ
qua anh bắt đầu thư giãn và thậm chí ghi một vài chú thích cho bài phát biểu đầu
tiên của mình với tư cách chủ tịch Lester.

Khi chiếc máy bay 707 tới Kennedy, nó bắt đầu bay vòng vòng quanh sân

bay. Richard nhìn ra bên ngoài ô cửa sổ nhỏ và có thể thấy rõ tòa nhà trên phố
Wall nơi anh phải có mặt trong vòng hai tiếng đồng hồ nữa. Anh đập vào đầu gối
trong cơn giận dữ. Cuối cùng, máy bay hạ thấp độ cao, chỉ để lại bắt đầu bay
vòng vòng.

“Đây là cơ trưởng James McEwen. Tôi xin lỗi về sự trì hoãn này, nhưng

chúng ta buộc phải chờ đợi bởi ùn tắc giao thông. Dường như có vài chuyến bay
bị hoãn từ London giờ đã tới New York.” Richard tự hỏi liệu chuyến bay của
hãng Pan American từ Heathrow có hạ cánh trước chuyến của anh không.

Năm phút, mười phút, mười lăm phút. Richard kiểm tra lịch trình. Mục 1 –

động thái từ chối cuộc thương lượng việc tiếp quản đưa ra bởi tập đoàn Baron.
Mục 2 – việc ban hành cổ phiếu biểu quyết mới. Nếu họ không chứng minh được
mình có 51%, Jake Thomas sẽ đóng các thủ tục tố tụng trước khi họ đạt tới mục
2. Chiếc máy bay bắt đầu hạ độ cao và những bánh xe chạm xuống mặt đất lúc
mười hai giờ hai mươi bảy phút. Richard lao nhanh qua sân bay. Anh vượt qua tài
xế của mình trên đường chạy, làm anh ta phải vội vàng lao theo anh tới chỗ đậu
xe, nơi anh một lần nữa kiểm tra đồng hồ. Còn một tiếng hai mươi phút. Anh có
thể tới cuộc họp một cách thoải mái.

“Leo lên đó đi," Richard nói.
“Vâng, thưa ngài” người tài xế nói khi anh ta lái vào làn đường bên trái trên

cao tốc Van Wyck. Richard nghe tiếng còi báo động vài phút sau, và một tay cảnh
sát trên xe mô tô vượt lên đầu xe, vẫy họ vào làn đường khẩn cấp. Viên cảnh sát
đỗ xe và từ từ đi về phía Richard, lúc này đã nhảy ra khỏi xe. Anh cố gắng giải
thích rằng đây là vấn đề giữa sống và chết.

“Luôn luôn như vậy” viên sĩ quan nói. “Hoặc là thế, hoặc là “Vợ tôi đang

sinh em bé.” Richard để người lái xe đối phó với tay cảnh sát trong khi anh cố
gắng gọi một chiếc xe tắc xi đi ngang, nhưng tất cả đều đã có người. Mười sáu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.