ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 33

Cảm giác như hàng giờ đã qua, mặc dù thực tế mới chỉ vài phút, trước khi cô

giáo tiếng Pháp xuất hiện trở lại cùng với Edward theo sau, trông như đã bị trừng
phạt thích đáng. Tiếng rì rầm ngưng bật khi cô Mettinet bước vào phòng, nhưng
Florentyna không thể khiến bản thân ngước nhìn lên. Tiếp theo đó là một sự im
lặng bất thường, Edward bước tới chỗ Florentyna và xin lỗi với một giọng lớn
đến mức thiếu thuyết phục. Thằng bé trở lại chỗ của mình và cười toe toét với
đám bạn cùng lớp.

Khi cô Tredgold đón cô học trò từ trường buổi chiều hôm đó, không khó để

nhận ra gương mặt đứa trẻ đỏ bừng lên vì khóc và cô bé vừa đi vừa cúi đầu, giữ
chặt gương mặt xanh lè của FDR với cánh tay còn lại của nó. Cô Tredgold đã dỗ
dành Florentyna kể lại toàn bộ câu chuyện trước khi họ về tới nhà. Sau đó, cô đã
cho cô bé được ăn bữa tối yêu thích với bánh hamburger và kem, hai món mà
bình thường cô luôn không đồng ý, rồi đưa đứa trẻ lên giường sớm, hi vọng rằng
nó sẽ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sau một tiếng đồng hồ vô ích cùng với bàn
chải và xà phòng, cố gắng làm sạch con gấu bị dính vết bẩn lì lợm, cô Tredgold
buộc phải thừa nhận là đã thất bại. Khi đặt con vật ẩm ướt xuống cạnh
Florentyna, cô nghe một giọng nói nhỏ vang lên từ dưới tấm khăn trải giường,
“Cảm ơn cô, cô Tredgold. FDR cần mọi người bạn mà nó có thể kết thân được.”

Khi Abel trở về nhà sau mười giờ tối một vài phút – anh gần đây luôn về

nhà muộn mỗi đêm – cô Tredgold muốn có một cuộc nói chuyện riêng với anh.
Abel rất ngạc nhiên với lời yêu cầu đó và ngay lập tức dẫn cô tới phòng đọc sách
của mình. Trong suốt mười tám tháng làm việc, cô Tredgold luôn báo cáo tiến độ
hàng tuần cho ông Rosnovski vào sáng Chủ nhật, từ mười giờ đến mười rưỡi, khi
Zaphia dẫn Florentyna đến buổi lễ Chủ nhật

29

ở Hội truyền giáo Holy Trinity

Polish. Báo cáo của cô Tredgold luôn công bằng và chính xác; nếu có gì khác
thường thì đó là cô có xu hướng đánh giá thấp những thành tựu đạt được của đứa
trẻ.

“Có chuyện gì vậy, cô Tredgold?” Abel hỏi, cố gắng không tỏ ra lo lắng.

Với việc phá vỡ thói quen bình thường như thế, ý nghĩ đầu tiên của anh là cô sẽ
nộp đơn xin nghỉ việc.

Cô Tredgold vẫn đứng một chỗ. Cô không bao giờ nghĩ đến việc sẽ ngồi

trong khi trình diện chủ nhân. Cô nhắc lại chi tiết mọi việc đã diễn ra ở trường
ngày hôm đó. Khuôn mặt Abel cứ đỏ dần, đỏ dần theo diễn biến của câu chuyện
và trở nên đỏ bừng trước khi cô Tredgold kể hết mọi thứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.