ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 378

thành tiếng gầm giận dữ, nhưng Florentyna vẫn tiếp tục không có mục đích trong
những việc làm hằng ngày của mình. Thượng nghị sĩ Brooks gợi ý khá công khai
về việc nghỉ hưu sớm vì lợi ích của đảng, và tiếp tục nói lên ý kiến này trong
những căn phòng mù mịt khói thuốc của các trụ sở chính trị tại Illinois. Tên của
Florentyna bắt đầu biến mất trong danh sách khách mời tới Nhà Trắng và cô đã
không còn xuất hiện trong những bữa tiệc cocktail do bà John Sherman Cooper,
bà Lloyd Kreegar hay bà George Renchard tổ chức nữa.

Cả William lẫn Edward thường xuyên đến Washington trong nỗ lực ngăn cô

tiếp tục nghĩ về Richard và đưa cô trở lại với niềm đam mê trong công việc.
Nhưng không người nào thành công.

Florentyna trải qua một kì lễ Giáng sinh tĩnh lặng tại Ngôi nhà màu Đỏ ở

Boston. William và Joanna cảm thấy khó khăn trong việc chấp nhận sự thay đổi
xảy ra trong thời gian quá ngắn như vậy. Quý bà duyên dáng và sắc sảo một thời
giờ trở nên vô hồn và u ám. Đó là một lễ Giáng sinh buồn với tất cả mọi người
trừ cậu bé Richard mười tháng tuổi đang học cách đứng dậy. Khi Florentyna quay
lại Washington đầu năm mới, mọi việc không hề khá hơn, và thậm chí Edward
cũng bắt đầu tuyệt vọng.

Janet đã chờ đợi gần một năm trước khi nói với Florentyna rằng cô ấy nhận

được đề nghị làm trợ lý hành chính tại văn phòng Thượng nghị sĩ Hart.

“Cô nên đồng ý đề nghị đó, cô gái thân mến của tôi. Ở đây không còn việc

gì cho cô cả. Tôi sẽ phục vụ nốt nhiệm kỳ của mình rồi nghỉ hưu.”

Janet cũng van nài Florentyna, nhưng không có tác dụng gì.
Florentyna liếc qua đống thư từ của mình, suýt không nhận thấy lá thư từ

Bella trách cô về việc không xuất hiện trong đám cưới của con gái họ, và ký thêm
một vài lá thư khác mà cô không viết trả lời hay thậm chí không buồn đọc. Khi
cô kiểm tra đồng hồ, đã sáu giờ tối. Một lời mời từ Thượng nghị sĩ Pryor đến
buổi tiếp đón nhỏ nằm trên bàn trước mặt cô. Florentyna thả tấm thiếp dập nổi
thời thượng vào giỏ đựng giấy vụn, nhặt một bản sao tờ Washington Post lên và
quyết định đi bộ về nhà một mình. Cô chưa bao giờ cảm thấy cô đơn khi Richard
còn sống.

Cô bước ra khỏi tòa nhà Russell, đi qua đại lộ Delaware và cắt ngang qua

bãi cỏ của khách sạn Union Station Plaza. Rất nhanh thôi, Washington sẽ trở nên
rực rỡ sắc màu. Đài phun nước tuôn trào khi cô bước tới lối đi bộ lát đá. Cô tới
những bậc cầu thang dẫn xuống đại lộ New Jersey và quyết định nghỉ chân chốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.