ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 47

cáo của mình trước lớp mỗi tuần, không ai ở lớp bốn tỏ vẻ quan tâm, nhưng trong
cái nóng bức và bụi bặm của mảnh đất Algiers, Abel – giằng xé giữa những tràng
cười và nước mắt, đọc từng dòng công việc nghiêm túc của cô con gái như thể đó
là tác phẩm bán chạy nhất. Sở thích mới nhất của Florentyna, rất được cô
Tredgold tán đồng, là làm hướng đạo sinh Brownie, nơi cho phép đứa trẻ được
mặc đồng phục giống cha mình. Cô bé không chỉ thích thú với việc mặc bộ trang
phục màu nâu thanh lịch, mà cô còn sớm phát hiện ra mình có thể phủ đầy ống
tay áo với những phù hiệu màu sắc khác nhau cho các dự án đa dạng từ việc giúp
đỡ trong nhà bếp đến thu gom tem thư đã qua sử dụng. Florentyna được trao rất
nhiều phù hiệu, một cách nhanh chóng, làm cho cô Tredgold phải liên tục khâu
chúng trong khi cố gắng tìm một khoảng trống mới cho mỗi chiếc; thắt dây, nấu
ăn, thể dục thể thao, chăm sóc động vật, làm đồ thủ công, sưu tầm tem, leo núi,
chúng nối bước nhau rất nhanh chóng. “Sẽ dễ dàng hơn nếu con là một con bạch
tuộc đấy” cô Tredgold bình luận. Nhưng chiến thắng cuối cùng đã thuộc về cô,
khi cô học trò thắng chiếc huy hiệu ở môn đan lát, và phải tự khâu cái hình tam
giác vàng nhỏ đó cho mình.

Khi Florentyna lên lớp năm, hai trường học chung nhau gần như mọi môn

học, Edward Winchester được bầu làm trưởng lớp của cậu ta, chủ yếu bởi thành
tích trên sân bóng, trong khi Forentyna vẫn giữ chức vụ thư ký mặc dù có điểm
số tốt hơn hẳn bất kì ai khác, kể cả Edward. Thảm họa duy nhất của cô bé là môn
hình học, khi cô chỉ đứng vị trí thứ hai, cả trong lớp học nghệ thuật nữa. Cô
Tredgold luôn luôn đọc đi đọc lại những bản kết quả của Florentyna và thích thú
đồng tình với những nhận xét của giáo viên nghệ thuật. “Có lẽ nếu Florentyna
kiểm soát được việc vẽ nhiều hơn trên giấy thay vì những thứ xung quanh đó, thì
cô bé có hi vọng trở thành một họa sỹ hơn là một thợ sơn tường nhà.”

Nhưng dòng khiến cô Tredgold không bao giờ quên là từ giáo viên chủ

nhiệm của Florentyna, “Cô trò này không nên khóc khi bé chỉ đứng vị trí thứ
hai.”

***

Nhiều tháng trôi qua, Florentyna nhận thấy nhiều đứa trẻ trong lớp của cô

cũng có cha phải tham gia chiến trận. Cô sớm nhận ra rằng nhà mình không phải
là nơi duy nhất phải đối diện với sự vắng mặt của người cha. Cô Tredgold đăng
ký cho Florentyna học múa ba-lê và đàn dương cầm để những lúc rảnh rỗi cô
luôn có việc gì đó để làm. Cô thậm chí còn cho phép cô bé đưa Eleanor đến quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.