trên đầu ngón tay,” cô nói. “Tôi muốn xem cuốn video quay sườn phía Bắc
ngôi nhà.”
“Chúng ta sẽ xem trước khi đi,” Richard nói
“Và chúng ta sẽ đi đâu?” Donner hỏi
Samantha hừ mũi. “Làm như là chúng tôi sẽ nói cho anh vậy.”
“Bọn tớ chỉ đi ngắm cảnh thôi,” Richard cắt ngang, ngồi vào một chiếc
ghế. “Cậu mang gì cho tớ nữa không?”
“Bản dự toán bảo hiểm ban đầu cho những đồ vật bị hư hại. Dante sẽ
mang bản giá trị chính thức trong vài phút nữa và tớ có thể so sánh giá trị
thị trường với con số bên bảo hiểm có thể đưa ra. Tớ cũng có vài số liệu
mới cập nhật về lượng người xem của đài WNBT. Connor gửi chúng sau
khi cậu hủy cuộc họp. Tớ nghĩ hắn đang sợ là cậu sẽ từ bỏ.”
“Hắn không nghĩ được là tớ có việc phải giải quyết sau khi nhà tớ bị nổ
tung à?”
Donner mỉm cười. “Có vẻ là không.”
“Vậy thì thiệt hắn thôi, nếu hắn để sự trì hoãn này làm giảm giá.”
Samantha thở dài, đứng lên đi xa khỏi cửa sổ.”Chuyện này rất thú vị,
nhưng tôi không nghĩ anh sẽ cần tôi giúp.”
“Vậy giờ em đi đâu?” Richard hỏi, chuẩn bị trói cô vào ghế nếu cô không
trả lời.
Cô nhún vai. “Tôi đã hứa là không lấy gì khỏi nhà anh,” cô nói, kéo cửa
mở ra, “nhưng anh cũng có hàng xóm mà, phải không?”