ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 155

lỏng và những bước dài dần ngắn lại. “Em cần phải nghĩ cho thông,” cô thì
thầm, dừng lại trước mặt anh.

“Chúng ta sẽ nghĩ cùng một đĩa bánh Shepherd,” anh nói, kéo mở cửa xe

cho cô, “Đi nào.”

Dù họ đã tới gần Palm Beach, giao thông trên cao tốc khá đông. Tuy

nhiên không ai đi chậm để nhìn họ cả, và họ hòa vào dòng xe không chút
khó khăn. Richard quan tâm tới Samantha Jellicoe hơn là tới giao thông. Dù
anh coi việc làm của cô là sai trái, nếu ai muốn giết cô vì thế - hay vì bất cứ
lý do nào khác - anh sẽ ngăn chặn hắn. Anh thậm chí không chắc mình
quyết định thế khi nào, hay từ khi nào anh đã trở thành vệ sĩ của cô - chỉ là
anh đã quyết định vậy.

15 phút sau, họ tới phố Clematis và rẽ vào bãi để xe của quán Rooney.

Quán có vẻ đông, như mọi khi, với âm nhạc Ai-len vang ra phố. Dù ở đây
thiếu sự riêng tư, anh vẫn thích; cảm giác Anh thật sự không dễ tìm ở
Florida.

“A, ngài Addison,” bà chủ quán chào anh với nụ cười rộng mở. “tối nay

đi hai người à?”

“Cảm ơn, Annie. Nếu được thì cho tôi ra sau nhé.”

“Tất nhiên là được rồi.”

Anh chỉ cho Samantha theo sau Annie tới rìa bên của quán. Khi anh ở

đây, họ luôn để dành một bàn cách xa quầy bar đông đúc, dành riêng cho sự
riêng tư và yên tĩnh của anh. Samantha ngồi xuống ghế đối diện cửa trước,
không làm anh ngạc nhiên, và anh chuyển ghế của mình sang sườn bàn để
họ ngồi vuông góc với nhau, và anh có thể nhìn lối vào phòng bi-a qua vai
cô. James Bond hay không, anh bắt đầu thấy mình giống một tên điệp viên
chết tiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.