ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 175

“Thẳng thắn mà nói là không đủ,” anh đáp lại, đứng lên và kéo cô lên

trong vòng tay anh và bế cô trần truồng đi vào phòng ngủ màu xanh đậm
của mình.

Richard mở mắt chậm rãi, cẩn thận không chuyển động. Một tuần trước,

thứ cuối cùng anh có thể nghĩ tới là tỉnh dậy trên giường với một người như
Samantha Jellicoe bên cạnh. Giờ đây cô nằm sát vào sườn anh, một tay nắm
hờ trên ngực anh và hơi thở cô nhẹ nhàng, đều đều bên tai anh. Mái tóc nâu
đỏ lòa xòa trên mặt cô và làm vai anh buồn buồn. Cánh tay anh bên dưới cô
đã hoàn toàn tê dại, nhưng anh không quan tâm. Chúa ơi, đúng là một đêm
ra trò. Anh đã đúng khi nhận thấy cô học bằng xúc giác; anh không nghĩ có
1 inch nào trên cơ thể mình mà cô chưa khám phá bằng tay hay miệng của
cô.

Cả trước và sau Patricia anh đều hẹn hò với những người phụ nữ khác:

Hầu hết là người mẫu và diễn viên vì họ không quan tâm đến sự riêng tư bị
mất mà khi hẹn hò với anh phải chịu, hoặc sự thiếu thốn thời gian anh dành
bên họ giữa các cuộc họp. Với Samantha, cả hai thứ trên đều là vấn đề. Nhu
cầu riêng tư là một phần của cô giống như bàn tay vậy. Và rồi còn việc cô
nghĩ ngay khi họ giải quyết xong những gì đang xảy ra, cô sẽ rời đi, để tiếp
tục sống như trước kia. Điều này thì cô sai rồi.

Mắt cô mở ra, ngay lập tức cảnh giác, ngay lập tức nhớ ra mình ở đâu và

tại sao. “Mm. Chào buổi sáng.”cô nói với nụ cười tinh quái và vươn người
ra như mèo.

“Chào buổi sáng.”

Anh giải thoát cho cánh tay của mình, chuyển động ngón tay để máu lưu

thông. Anh đặt cánh tay bên kia dưới gáy để quan sát cô, sự chuyển động
của cơ bắp cô khi cô ngồi dậy, sự hài lòng trên mặt cô và sự dương lên của
bộ ngực săn chắc của cô khi cô vươn tay qua đầu. Dù rằng anh sẽ phải mua
thêm một hộp bao cao su chết tiệt nữa, anh lại cứng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.