ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 177

Cô nhếch mép với anh, nằm ngiêng lại để nhìn thẳng vào anh. “Hiện giờ

em đang trần truồng trên giường anh, thưa đức ngài. Nhưng chúng ta vẫn
còn một thỏa thuận không liên quan đến sex.”

“Chúng ta vẫn có thỏa thuận nếu anh gọi người mang đồ ăn và quần áo

lên.”

“Này, đồ nhà giàu kia,” cô phản lại, vặn người để ngồi dậy và thò chân

xuống giường. “thôi trò khoe khoang đi. Em không bị ấn tượng bởi khả
năng mua đồ lót màu hồng của anh đâu. Đi tìm cho em một cái áo tắm hay
gì đấy đi.”

“Treo sau cửa phòng tắm đấy. Tự đi lấy đi, đồ ăn trộm.

Nở một nụ cười nhanh và hôn nhẹ lên má anh, cô lỉnh khỏi giường và

khỏa thân đi khỏi phòng ngủ. Richard ngồi lên quan sát cô. Anh vẫn không
thể hiểu được cô. Cô cứng rắn một cách quỉ quái, nhưng vẫn rất tinh tế.
Samantha Jellicoe lôi cuốn anh, và một đêm ở trong cô, ở trên cô, bên dưới
cô và bên cạnh cô không làm giảm cảm giác đó đi một chút chết tiệt nào.

Anh cũng muốn đi tắm, và đi cùng cô có vẻ là một ý tưởng hay. Với một

tiếng rên, anh đứng lên. Trong 33 năm cuộc đời mình, anh không có nhiều
đêm như vậy. Chết tiệt, ngay lúc này anh thậm chí không thể nghĩ được
đêm nào. Mỉm cười, anh bước qua đống quần áo lộn xộn tối qua trong
phòng khách. Cô đi ra từ phòng tắm ngay khi anh vừa tới.

“Em định đi xuống xe,” cô nói, thắt lại chiếc áo tắm lụa.

Richard vòng tay qua cửa, kéo ra một chiếc áo nữa và mặc vào. “Anh đi

cùng em.”

“Em không chạy trốn đâu,” cô nói, làm dịu đi lời than phiền bằng cách

kéo chiếc áo choàng màu xanh của anh lại và thắt dây quanh bụng cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.