ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 178

Anh đợi cô thêm vào một tiếng “chưa định” nhưng thậm chí dù cô không

nói ra, dường như câu nói vẫn lơ lửng giữa họ. Ép mình cười, Richard kéo
cô áp sát vào và hôn cô. “Và anh muốn bảo đảm là mình sẽ có bữa sáng.”

“Tốt thôi.”

Đưa tay vuốt lại tóc để không dọa những người làm, anh theo cô xuống

tầng dưới. Cô hướng về phía cửa chính, và anh vòng tay quanh eo cô. “Xe ở
trong gara.” Anh nói, đưa cô về phía sau ngôi nhà.

Như anh đã lường trước, cô chỉ chịu đựng vòng tay anh vài phút, rồi thoát

ra. Anh không nghĩ sự âu yếm công khai là thứ làm phiền cô, mà vì trừ tối
qua ra, cô dường như cần có không gian quanh mình, cả nghĩa đen và nghĩa
bóng. Chà, anh sẽ phải cố gắng hơn để giúp cô nhận ra rằng nắm tay không
đồng nghĩa với việc cô rất yếu đuối, hay đã bị bắt. Không phải là đối với
anh. Còn sáng nay, theo sau cô và nhìn vòng 3 của cô đung đưa dưới lớp áo
lụa là đủ rồi.

Anh không nghi ngờ cô biết gara ở đâu, cô đã từng nói về việc nghiên

cứu bản đồ ngôi nhà. Phản ứng của cô khi họ bước qua cửa sườn phòng bếp
cũng không làm anh ngạc nhiên.

“Cứt thật!” cô kêu lên, âm thanh vang vọng dưới mái nhà cao. “Đây

không phải là gara, đây là... sân vận động.”

“Anh thích xe,” anh giải thích, nắm tay và dẫn cô vòng qua đàn xe cả cổ

và mới tới bên chiếc SLK màu vàng. “Em đã bao giờ làm tình ở ghế sau
một chiếc Rolls Royce chưa?” anh luồn tay vào túi áo choàng của cô, xoa
nhẹ lên đùi cô qua lớp vải mỏng.

Cô nhếch mép nhìn anh. “Không, theo em nhớ thì chưa.”

“Chúng ta sẽ phải thay đổi điều đó thôi. Thế một chiếc Bentley thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.