ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 245

“Em hi vọng là anh có áo giáp bảo vệ ở đây,” cô rên lên, kéo sơ mi của

anh ra khỏi quần và cởi cúc.

“Sáng nay anh đã để mấy cái vào ví,” anh đáp lại, giọng lẫn với tiếng

cười. “Anh chưa từng làm thế kể từ hồi Đại học.”

“Chàng trai thông minh.”

Điện thoại của anh reo lên. “Cứt thật.”

Không cần phải hỏi là anh có trả lời không. Sam chỉ tập trung hôn lên cổ

anh khi anh kéo điện thoại ra và bật nắp.

“Addison.”

Cô nhận thấy cơ ngực anh co lại, và ngẩng đầu lên. Mặt anh đã nghiêm

lại, tất cả sự chú ý tập trung vào đầu dây bên kia. Trong một lúc lâu, anh
không nói gì. Rồi ánh mắt anh gặp cô.

“Cô ấy nên nghe trực tiếp từ ông,” anh nói, đưa điện thoại cho cô.

“Walter.” Anh nói, giọng trầm và gắt.

Tim cô nhảy lên một nhịp khi cô nhấc ống nghe lên tai. “Stoney?”

“Này, cháu yêu. Sáng nay bác đã thử gọi cho O’Hannon, và một cảnh sát

trả lời. Hắn không cho bác tin tức gì, và bác phải cúp máy trước khi bọn
chúng lần ra đường dây, nhưng Sean O’Hannon chết rồi.”

Sam hít vào một hơi. Cô không thích Sean O’Hannon - chưa bao giờ, và

sẽ không bao giờ. Nhưng hắn đã làm việc trong ngành của cô và là kiểu
người như cô. Và hắn cũng có liên quan, ở một mức độ nào đó, với viên đá
Trojan. “Bác có biết chuyện gì xảy ra không?”

“Cảnh sát - cớm, bất cứ tên nào bọn nó vẫn hay gọi ở đó - nói là có một

vụ nổ. Đó là tất cả những gì bác biết.” Ông im lặng trong một giây. “Sam,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.