ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 257

Anh đứng lên, sự tức giận thể hiện rõ trong những động tác chính xác.

“Hay đấy. Anh đi lấy chai bia. 6.30 gặp anh dưới lầu.”

“Được.”

Nửa đường ra tới cửa, anh khựng lại, quay người và đi về phía cô, đặt tay

lên đầu gối cô để mặt họ chỉ cách nhau vài inch. “Nhiều người nghĩ họ hiểu
được anh,” anh nói giọng trầm trầm, mắt lóe sáng, “và nhiều người hối hận
vì nghĩ như vậy.”

“Rick, đó chỉ là sự thật. Em không-”

“Em đã cho anh một vài ý kiến của em về những việc xảy ra gần đây.

Anh mong là em sẽ đợi tới khi anh đưa ra ý kiến của mình trước khi em tự
quyết định thay anh.”

Với lời đó, anh rời đi, cánh cửa đóng nhẹ nhàng sau lưng anh dù rằng - và

có thể vì rằng - cô muốn anh đóng sầm nó lại. Chết tiệt. Không có ai khó
hiểu thế này cả. Cô rất giỏi đánh giá tính cách người khác chỉ trong vài
giây. Cuộc sống của cô thường phụ thuộc vào khả năng của cô trong lĩnh
vực này. Addison dường như thực sự lo lắng về cô và thực sự thấy xúc
phạm khi cô không coi đây là một mối quan hệ lâu dài.

Giải quyết vụ này và biến. Đó chính là giải pháp. Cô tới đây theo những

điều kiện và lý do của riêng mình. Khi cô rời đi, đó là bởi vì cô muốn,
không phải vì anh quyết định đã tới lúc cô phải đi. Khi cô hướng sự chú ý
của mình vào chiếc tivi khổng lồ, Mechagodzilla đang thua trận. Ha. Ít nhất
thì một vài thứ trên thế giới vẫn đi đúng hướng.

Cô trang điểm và chỉnh đầu tóc khoảng 5 lần trước khi hài lòng là trông

chúng tạm được, rồi cố tình đợi tới 7h kém 20 mới xuống lầu. Richard
Addison có thể ra lệnh bất cứ thứ gì anh muốn, và cô cũng có thể dễ dàng
nhắc anh là cô là một nhà thầu độc lập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.