Cô tháo một dải băng cảnh sát chăng trước hai tủ tài liệu lớn của Dante.
Lấy ra một sợi dây đồng trong túi, cô mở ngăn kéo đầu tiên trong một giây.
Các tệp tài liệu được xếp theo thứ tự mà cô đoán là phân loại theo thời gian.
Sam quay lại bàn, nhưng nếu có một danh sách tổng hợp thì nó cũng nằm ở
sở cảnh sát rồi.
“Được thôi, chúng ta sẽ phải chọn cách khó vậy,” cô lầm bầm, quay lại tủ
tài liệu.
Tệp đầu tiên có ảnh của một tấm thảm treo tường thời trung cổ vốn được
treo ở gallery đêm mà cô đột nhập. Những nét chữ cẩn thận liệt kê chi tiết
thời gian nó được mua nằm ngay cạnh chữ viết tắt RMA, nên cô đoán là
Rick đã tự mua nó. Giá cả, khu đất nó sẽ tới và địa điểm trưng bày chính
xác của nó được điền vào ô vuông trên tờ giấy.
Thêm vào đó, Partino có một danh sách cập nhật giá trị thị trường hiện
thời của những vật tương đương, trong vòng 10 năm trở lại. Người ơi, tên
đó đúng là đồ chỉn chu. Chỉn chu, nhưng chính xác.
Cô liếc nhìn tất cả các tệp tài liệu, dù cô chỉ lấy ra vài cái để kiểm tra. Có
những thứ chỉ nhỏ như 1 đồng xu La Mã, trong khi những thứ khác khổng
lồ như là một bức bích họa 14m của Lorenzetti, vẽ vào giữa thế kỉ 14.
Cô phải chậm lại để quan sát những bức ảnh, ước là mình có nhiều thời
gian hơn để nghiên cứu và tự đi xem những thứ này. Dù có dựa vào Partino,
phần lớn những thứ này là Rick tự mua.Con mắt của anh khá sắc sảo.
Tới ngăn kéo thứ 3, cô nhận ra mình chưa thấy tài liệu về bức Picasso
trên cầu thang. Còn 3 ngăn kéo nữa nên cô không thể dám chắc là nó có bị
mất không - chưa thể. Tài liệu về viên đá nằm trong văn phòng Rick, nhưng
có vẻ như thứ gì đó không đúng.
Tay nắm cửa lạch cạch, và vì bản năng thuần túy, Samantha nhảy vào
bóng tối sau bàn làm việc. Rick cúi người vào phòng, liếc quanh và định