ĐÙA GIỠN VỚI NGUY HIỂM - Trang 58

“Anh tự lau mông mình, cảm ơn em nhiều,” Addison nhẹ nhàng xen vào.

“Lên xe đi.”

“Tôi...”

“Anh không muốn tranh luận nữa. Lúc này em đang tự do vì anh chưa

gọi cảnh sát. Chúng ta sẽ lấy đồ của em, quay lại nhà anh và bắt đầu làm
việc. Anh chỉ có thể thỏa hiệp đến đó thôi, em yêu.”

Trong một khắc, cô muốn hỏi anh đang nghĩ đến loại công việc nào,

nhưng trong tình huống này nó có vẻ không khôn ngoan. Anh đã đúng về
việc có lợi thế. Dù anh không gọi cảnh sát, càng đứng lâu trên đại lộ Worth,
cô càng có khả năng bị còng tay. “Được rồi.”

“Vậy thì đi thôi,” vị luật sư nói, vẻ mặt tối sầm lại khi anh nhìn qua họ.

“trừ khi cô muốn mượn chương trình thời sự 6h để mời Dracula hay
Hannibal Lecter[5] qua ăn tối.”

Sam liếc qua sau vai, nheo mắt trước ánh mặt trời buổi chiều. Cảnh tượng

cả đám camera tin tức chĩa vào hướng họ làm cô rên lên. Không thèm đợi
người mở của chiếc limo, cô tự mở ra và nhảy vào trong. Không chụp ảnh.
Không bao giờ. Một bức ảnh nghĩ là bạn đã bị đính nhãn và ghi nhớ và có
thể bị nhắc tới bất cứ lúc nào. “Đi thôi,” cô ra lệnh, trườn vào giữa ghế,
cách xa cửa sổ.

“Và anh nghĩ là anh ghét báo chí đấy,” Addison bình luần, ngồi xuống

cạnh cô.

Donner ngồi ghế đối diện, và chiếc limousine gầm gừ khởi động với tốc

độ khá an tâm lướt vào dòng xe cô thông thoáng. Sam không thở ra được
cho tới khi họ đi qua chiếc xe của hãng tin cuối cùng.

“Họ có theo sau không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.