ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 12

lau sạch lớp bùn trên thành chai rồi nhìn vào bên
trong. Trong chai là một mớ xương vụn.

Về tới nhà, chị thấy Pavel đã nhóm lửa. Chị hơ

nắp chai trên ngọn lửa, nhựa đường nhỏ xuống than
hồng thành từng giọt tròn sánh đặc. Trong khi họ chờ,
Pavel nhận thấy da chị tím nên xoa xoa cánh tay chị
cho máu lưu thông trở lại, nó lúc nào cũng để tâm lo
cho chị như thế. Khi nhựa đường chảy hết, chị dốc
ngược cái chai mà lắc. Vài mẩu xương thò ra bên
miệng chai. Chị rút ra, đưa cho con trai. Pavel xem
xét cẩn thận, chà chà lên bề mặt, ngửi từng mẩu một.
Khi chọn xong, nó đã sẵn sàng đi. Chị ngăn nó lại.

- Cho em con đi cùng.
Pavel nghĩ đấy là một sai lầm. Em trai nó vụng

về và chậm chạp. Và dù sao con mèo cũng thuộc về
nó. Nó đã thấy con mèo, và sẽ bắt. Đấy là chiến công
của nó. Aksana dúi thêm một mẩu xương vào tay nó:

- Cho Andrei theo.

***

ANDREI SẮP LÊN TÁM và nó yêu quý anh

trai mình lắm. Nó hiếm khi ra khỏi nhà, hầu hết thời
gian nó ngồi chơi bài trong phòng sau, nơi cả ba mẹ
con ngủ. Những quân bài do bố nó làm từ những tờ
giấy cắt thành ô vuông rồi dán vào nhau, một món
quà chia tay trước khi bố nó lên Kiev. Andrei vẫn còn
chờ bố quay về. Không ai bảo cho Andrei biết phải
trông chờ khác đi.

Mỗi khi nhớ bố, mà điều này thì thường xuyên,

nó chia bài ra giữa sàn và chơi bài một mình. Nó đinh
ninh rằng nếu nó chơi được hết ván bài thì bố nó sẽ
quay về. Đố chẳng phải là lý do bố cho nó cỗ bài
trước khi đi sao ? Tất nhiên Andrei thích chai bài với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.