ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 156

- Tôi là Tanya.
Những lúc thế này, cứ nghĩ mình là một ai khác

lại có ích. Gã đàn ông châm điếu thuốc rồi đặt tay lên
đầu gối Ilinaya. Chẳng thèm mua đồ uống cho ả, hắn
rót một nửa vodka còn lại của hắn vào một trong cả
đống cốc bẩn thỉu quanh đấy rồi đẩy sang cho ả. Ả
nghịch chiếc cốc, chờ hắn nói gì đó. Hắn uống xong,
không có vẻ gì là muốn trò chuyện. Cố để không trợn
ngược mắt lên, ả bắt chuyện:

- Anh tên gì ?
Hắn không đáp, cho tay vào túi áo, lục lọi. Hắn

đưa tay ra, nắm tay siết chặt. Ả hiểu đây như một
dạng trò chơi và ả phải chơi cùng. Ả gõ lên khớp
ngón tay hắn. Hắn lật nắm tay lại, từ từ xòe ngón tay
ra, từng ngón một...

Trong bàn tay hắn là một mẩu vàng nhỏ. Ả cúi

nhìn. Ả chưa kịp nhìn rõ thì hắn đã nắm tay lại và cho
vào túi áo. Hắn vẫn không nói gì. Ả dò xét khuôn mặt
hắn. Mắt hắn đỏ ngầu và say xỉn, và ả chẳng thích
hắn tẹo nào. Nhưng mà ả cũng không thích nhiều
người và chắc chắn không thích một gã đàn ông nào ả
từng ngủ cùng. Nếu ả muốn trở nên cầu kỳ thì ắt ả sẽ
giải nghệ, rồi lấy một người trong vùng, và đành ở lại
thị trấn này suốt đời. Con đường duy nhất để quay về
Leningrad, nơi gia đình ả sống, nơi ả đã sống cả đời
mình cho đến khi có lệnh chuyển đến đây, một thị
trấn ả chưa bao giờ nghe đến, là liệu ả có kiếm đủ
tiền để hối lộ đám công chức không. Vì không có bạn
bè quyền thế cho phép chuyển nơi cư trú nên ả cần
mẩu vàng đó.

Hắn chạm chiếc cốc của ả, thốt ra lời đầu tiên:
- Uống đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.