ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 179

cố gỡ cái chăn ra và để đứa bé lại. Nhưng nó đã
hoảng hốt, sợ sẽ bị bắt quả tang nên nó đã mang đi cả
hai. Bây giờ, nhìn xuống đứa bé đang gào thét, nó
nhận thấy tấm chăn khiến da đứa bé như vàng nhạt.
Và cuối cùng thì nó mừng vì đã đánh cắp cả hai.

* * *

BÊN NGOÀI, HAI CHIẾC XE ĐẬU LẠI và

sáu dân quân Voualsk có vũ trang bước ra, dẫn đầu là
chỉ huy Nesterov, một người trung niên có vóc dáng
ngang, chắc nịch của một lao động trong nông trang
tập thể. Anh ta ra hiệu cho đội của mình bao vây khu
nhà trong khi anh ta và cấp phó, một trung úy, đi vào
cổng. Mặc dù dân quân thường không được vũ trang,
nhưng hôm nay Nesterov đã chỉ thị cho nhân viên
mang súng. Họ sẽ bắn giết.

Phòng hành chính mở cửa: chiếc radio mở âm

lượng nhỏ, một ván bài đang bỏ dở trên bàn, mùi
rượu lởn vởn trong không khí. Không thấy bóng nhân
viên. Nesterov và viên trung úy tiến đến, vào hành
lang. Mùi rượu nhường chỗ cho mùi phân và lưu
huỳnh. Lưu huỳnh được dùng để xua bọ chét. Mùi
phân thì khỏi phải giải thích. Phân đầy trên sàn nhà
và tường. Những phòng mà họ đi qua có rất nhiều trẻ
em, có lẽ bốn chục đứa mỗi phòng, không mặc gì
khác ngoài một chiếc áo bẩn thỉu hoặc quần đùi bẩn
thỉu nhưng dường như không bao giờ mặc cả hai.
Bọn trẻ nằm la liệt trên giường, ba hay bốn đứa vắt
ngang trên tấm nệm mỏng tang dơ dáy. Nhiều đứa bất
động - nhìn chằm chằm lên trần nhà. Nesterov thắc
mắc có phải có mấy đứa đã chết rồi không. Thật khó
mà biết được. Bọn trẻ đứng lên, chạy lại, cố chụp
mấy khẩu súng, sờ quân phục của họ, thèm khát được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.