ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 264

Leo gõ cửa. Không có tiếng trả lời. Gã gọi to,

xưng tên và nghề nghiệp. Không có ai trả lời.
Moiseyev giơ ủng, sẵn sàng đạp ổ khóa. Cánh cửa
mở ra.

Thấy súng chĩa vào mình, bác sĩ Tyapkin giơ

tay và lùi lại. Leo gần như không nhận ra anh ta. Đây
chính là người đã giúp gã kiểm tra thi thể cô bé, vị
bác sĩ uy tín bị thuyên chuyển từ Mátxcơva về đây.
Tóc và mắt anh ta hoang dại. Anh ta sụt cân. Quần áo
nhàu nhĩ. Leo đã gặp nhiều người bị suy nhược vì lo
lắng; gã đã thấy cơ bắp mất đi hình dạng và sức mạnh
như thể bị nỗi sợ gặm nhấm.

Leo dùng chân đẩy cửa mở ra, quan sát căn hộ.
- Anh ở một mình ?
- Con trai út tôi ở đây. Nhưng cháu đang ngủ.
- Nó bao nhiêu tuổi.
- Bốn tháng.
Moiseyev bước vào, đập báng súng lên mũi

Tyapkin. Tyapkin khuỵu xuống, máu chảy vào bàn
tay bụm lại. Moiseyev, cấp cao hơn, ra lệnh cho Leo:

- Khám xét ông ta.
Moiseyev bắt đầu khám xét căn hộ. Leo cúi

xuống, giúp Tyapkin đứng lên, đưa anh ta vào bếp và
đỡ anh ta ngồi xuống ghế.

- Vợ anh đâu ?
- Đi mua đồ ăn... cô ấy sẽ về ngay thôi.
- Bệnh viện bảo anh bị ốm.
- Đúng vậy, ở mức độ nào đấy. Tôi nghe về vụ

bắt bớ. Tôi biết chỉ là vấn đề thời gian trước khi các
anh tìm đến đây.

- Cho tôi biết chuyện gì xảy ra.
- Tôi đã điên rồ, không còn lời giải thích nào

khác cho điều ấy cả. Tôi không biết tuổi của nó. Nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.