ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 309

xoay mình lại, gầm gừ, rồi phóng vào trong góc xù
lông lên như thể cô bé đã phạm một tội ác nào đó.
Lúc đấy, cô bé đã từ bỏ cái cố gắng kết bạn với nó.
Nếu con mèo muốn ghét cô bé, cô bé sẽ ghét lại nó
gấp đôi.

Không thể ở trong nhà hơn nữa với con mèo cứ

nhìn chằm chằm vào mình, Nadya ra khỏi nhà, mặc
dù trời đã muộn và những người khác trong gia đình
đang ở trong bếp chuẩn bị uzhin. Biết rằng mình sẽ
không được phép đi dạo, cô bé không thèm xin phép,
xỏ chân vào giày và lẻn ra ngoài cửa.

Họ sống bên bờ sông Đông, em gái, mẹ và bố

cô bé, ở một vùng ngoại ô có những con đường gồ
ghề và những ngôi nhà gạch nhỏ. Hệ thống cống rãnh
và rác thải nhà máy đổ vào sông ở thượng nguồn và
Nadya đôi lúc ngồi ngắm nhìn vệt dầu mỡ, rác thải,
và hóa chất trên mặt nước. Có một con đường mòn
dọc bờ sông, chạy theo hai hướng. Nadya đi xuống,
về phía nông thôn. Mặc dù trời không còn sáng nữa,
nhưng cô bé vẫn tự tin mình rành đường. Cô bé cảm
nhận phương hướng rất tốt, và như cô bé còn nhớ thì
cô bé sẽ chưa hề bị lạc, chưa một lần nào. Cô bé tự
hỏi một đứa con gái có cảm giác phương hướng tốt
thì lớn lên sẽ làm công việc gì. Có lẽ cô bé sẽ trở
thành phi công chiến đấu. Không có lý gì lại trở
thành lái tàu bởi họ không bao giờ phải nghĩ về việc
sẽ đi đâu: một con tàu khó mà bị lạc được. Cha cô bé
đã kể những câu chuyện về nữ phi công đánh bom
trong thời chiến. Cô bé thấy câu chuyện thật tuyệt, cô
bé muốn trở thành như họ, khuôn mặt cô sẽ lên trang
nhất một tờ báo, được tặng Huân chương Lenin. Điều
đó sẽ khiến bố cô chú ý, sẽ khiến bố tự hào. Điều đó
khiến bố cô thôi để ý đến con mèo ngu ngốc kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.