ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 311

biết sợ. Cô bé vùng chạy. Sợ điều này sẽ xúc phạm
người đàn ông, cô bé nói:

- Xin chào.
Cánh tay Andrei ôm lấy hông cô bé, nhấc bổng

thân hình bé nhỏ lên, đưa mặt cô bé lại gần y, nhìn
chằm chằm vào mắt cô bé. Cô bé kinh hãi, nín thở,
thân hình bé nhỏ đơ ra vì căng thẳng.

Rồi Nadya bắt đầu cười phá lên. Khi đã hết

ngạc nhiên, cô bé quàng tay quanh cổ bố và ôm y:

- Bố làm con sợ quá.
- Sao con đi chơi muộn thế ?
- Con muốn đi dạo.
- Mẹ có biết con đi chơi không ?
- Có ạ.
- Con nói dối.
- Không đâu. Tại sao bố đi hướng này ? Bố

chưa bao giờ đi hướng này. Bố đã ở đâu ?

- Bố đi làm. Bố có việc ở một ngôi làng ngoài

thành phố. Không có cách nào quay về, nên phải đi
bộ. Chỉ mất vài tiếng thôi.

- Chắc bố mệt lắm.
- Đúng vậy.
- Con xách cặp cho bố nhé.
- Nhưng bố bế con rồi, nên nếu con xách cặp

thì bố cũng xách luôn cả sức nặng của nó.

- Con có thể tự đi và xách cặp cho bố.
- Bố nghĩ bố liệu được.
- Bố ơi, con rất vui vì bố về.
Vẫn bế con gái, y dùng cặp đẩy cửa mở. Y

bước vào bếp. Đứa con gái út chạy đến chào y trìu
mến. Y chứng kiến niềm vui của gia đình lúc y quay
về. Họ tin chắc rằng khi y đi xa, y sẽ quay về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.