ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 328

gia đình Leo sẽ chết, có lẽ thậm chí trước khi đêm
tàn. Leo đã sẵn sàng chấp nhận rủi ro. Gã phải nói lời
tạm biệt.

Họ đã tới Ulitsa Vorontsovskaya. Ngôi nhà cần

tìm là một tòa nhà cũ, trước cách mạng - loại nhà
được chia thành hàng trăm căn hộ nhỏ, ngăn cách
nhau chỉ bằng những tấm khăn trải giường bẩn thỉu
mắc trên dây. Không có tiện nghi, không vòi nước và
không có nhà vệ sinh trong nhà. Leo có thể thấy mấy
cái ống bắc ra những ô cửa sổ để thông khói lò đốt
củi, hình thức sưởi ấm rẻ tiền nhất và bẩn thỉu nhất có
được. Quan sát tòa nhà từ khoảng cách xa an toàn, họ
chờ đợi. Muỗi bu trên cổ họ, buộc họ phải liên tục tét
vào da cho đến khi tay dính đầy máu mình, Leo biết
cho dù gã có đứng đây bao lâu thì cũng không có
cách nào gã biết chắc đây có phải là cái bẫy không.
Gã phải đi vào trong. Gã quay sang Raisa. Trước khi
gã mở lời, cô đã nói:

- Em sẽ đợi ở đây.
Raisa cảm thấy xấu hổ. Cô đã tin tưởng Ivan.

Kẻ bất đồng đã phản bội cô, còn người kia đã cứu
mạng cô. Cô không thể nào nói lời tạm biệt với cha
mẹ Leo, khi bên cạnh chồng cô, như thể cô là một
người trung thành, thương yêu. Leo nắm tay cô:

- Anh muốn em đi cùng.
Cửa chung cư không khóa. Không khí bên

trong thật nóng bức, tù đọng, và ngay lập tức họ đổ
mồ hôi, quần áo họ dính vào lưng. Trên tầng, ở căn
hộ 27, cánh cửa đã khóa. Leo đã đột nhập vào nhiều
ngôi nhà. Những ổ khóa kiểu cũ thường khó mở hơn
so với khóa kiểu mới. Dùng đầu con dao bấm, gã vặn
mở nắp khóa, bộ máy bên trong khóa lộ ra. Gã đẩy
con dao vào, nhưng khóa không chịu mở. Gã lau mồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.