ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 363

dụng bạo lực đối với những người bị bắt. Là một sinh
vật sinh tồn, Vasili đã thích nghi ngay lập tức. Nhưng
đây là Leo trong tầm tay hắn. Có lẽ nào Vasili lại bỏ
đi và để gã đối mặt với bản án của gã ? Thế đã đủ
chưa ? Thế có làm hắn thỏa mãn không ? Hắn quay
về phía cửa, nhận ra những thôi thúc của hắn đối với
Leo giờ cũng nguy hiểm cho hắn chẳng kém gì cho
Leo. Hắn có thể thấy sự thận trọng thông thường của
mình đang nhường chỗ cho điều gì đó cá nhân, điều
gì đó như sự thèm khát. Hắn thấy không thể kháng cự
được. Hắn ra hiệu cho tay lính canh lại gần:

- Gọi bác sĩ Hvostov.
Cho dù đã muộn, Hvostov cũng không cảm

thấy khó chịu vì cuộc gọi công việc đột xuất. Ông ta
tò mò vì có chuyện gì quan trọng đến thế. Ông ta bắt
tay Vasili và nghe tình hình hắn tóm tắt, nhận ra rằng
Vasili nhắc đến Leo là bệnh nhân chứ không phải tù
nhân. Ông ta hiểu rằng điều này cần thiết để tránh
khỏi bị cáo buộc dùng nhục hình. Sau khi nghe vắn
tắt về những ảo giác phức tạp của bệnh nhân về một
kẻ giết trẻ em, ông bác sĩ ra lệnh cho tay lính canh
đưa Leo vào phòng trị liệu của ông ta. Ông ta phấn
khích được gạn lọc ra điều gì đằng sau cái ý tưởng kỳ
quặc này.

Căn phòng đúng y như Leo nhớ về nó: nhỏ và

sạch sẽ, chiếc ghế bọc da đỏ gắn vào sàn lát gạch
trắng, những tủ kính đầy chai lọ và thuốc bột và
thuốc viên, được dán nhãn trắng ngăn nắp, chữ viết
tay mực đen gọn gàng, cẩn thận, và một dãy dụng cụ
mổ bằng thép, mùi thuốc khử trùng. Gã bị trói vào
đúng chiếc ghế Anatoly Brodsky đã bị trói; cổ tay, cổ
chân và cổ gã bị trói chặt bằng chính những dây da
kia. Bác sĩ Hvostov hút dầu long não vào ống tiêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.