ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 399

chịu trách nhiệm. Không ai trong họ nghĩ rằng những
vụ giết người này là tác phẩm của một người có một
việc làm, một người có gia đình. Những người đàn
ông trong đám thính giả thấy khó mà tin được rằng kẻ
giết người không thể được xác định danh tính ngay.
Tất cả họ đều chắc rằng chỉ cần nhìn vào mắt hắn họ
cũng biết hắn là một con quái vật. Liếc quanh phòng,
Leo nhận ra viễn cảnh của họ về thế giới đã lung lay.
Gã xin lỗi vì đã kể cho họ về thực trạng sự tồn tại của
kẻ giết người này. Trong nỗ lực trấn an họ, gã vẽ ra
những hoạt động của kẻ giết người dọc theo đường
ray, qua những thị trấn lớn. Hắn đã giết người như
một phần công việc thường ngày; công việc sẽ không
đưa hắn vào những ngôi làng như thế này.

Thậm chí với những lời trấn an đó, Raisa cũng

tự hỏi liệu những người này có còn tin người và chào
đón như vậy nữa hay không. Họ có cho người lạ ăn
nữa không ? Hay từ giờ trở đi, họ sợ người lạ che
giấu tai họa họ không thể nhìn thấy ? Cái giá của câu
chuyện này là sự ngây thơ của khán giả. Không phải
vì họ chưa nhìn thấy sự tàn bạo và người chết. Nhưng
họ chưa bao giờ tưởng tượng rằng việc giết trẻ em lại
mang lại niềm vui thú.

Bên ngoài trời tối, và Leo đã nói chuyện khá

lâu, hơn một tiếng. Gã gần kết thúc câu chuyện thì
một đứa bé chạy vào nhà:

- Cháu thấy ánh đèn trên đồi phía Bắc. Có xe

tải. Họ đang đến đây.

Mọi người đứng lên. Đọc những khuôn mặt

quanh mình, Leo biết rằng không có cơ may nào
những chiếc xe tải này lại là gì khác ngoài xe săn
đuổi họ. Gã hỏi:

- Chúng ta có bao lâu ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.