ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 419

qua phía sau cô bé, dưới cửa và ở hai bên. Ngoài ra,
ánh sáng duy nhất là qua lỗ thông gió của tầng hầm.
Chờ cho mắt quen với bóng tối, cô bé đi xuống chân
cầu thang và quan sát căn phòng bí mật của bố mình.

Một chiếc giường, một bếp lò, một bàn nhỏ, và

một chiếc rương - không có gì bí ẩn. Thất vọng, cô bé
dò tìm chung quanh. Một đèn cũ treo trên tường,
cạnh đó ghim một loạt những mảnh cắt từ báo ra. Cô
bé bước đến. Chúng đều giống nhau: bức ảnh một
người lính Nga đứng cạnh một chiếc xe tăng bốc
cháy. Một số bức ảnh cắt sao cho để chỉ thấy mỗi
người lính. Một người điển trai. Cô bé không nhận ra
người này. Khó hiểu vì những tấm ảnh này, cô bé
nhặt lên một chiếc đĩa sắt trên sàn, chắc chắn nó dùng
để cho mèo ăn. Quay sang chú ý đến chiếc rương, cô
bé đặt tay lên nắp và nhấc lên, chỉ một chút, chỉ để
xem nó bị khóa không. Cái nắp gỗ khá nặng nhưng
nó không khóa. Có gì bên trong nhỉ ? Cô bé nhấc lên
chút nữa; thình lình cô bé nghe tiếng động - từ cửa
chính.

Có bước chân nặng trịch, quá nặng, không phải

mẹ cô bé. Bố cô bé hẳn về nhà sớm. Ánh sáng xuất
hiện khi cửa tầng hầm mở ra. Tại sao ông lại về sớm
như vậy ? Hoảng hốt, Nadya hạ nắp rương, cố không
gây tiếng ồn, lắng nghe bước chân bố mình đang
xuống cầu thang. Khi nắp đóng lại, cô bé quỳ xuống
và chui xuống gầm giường, thu mình lại trong không
gian nhỏ hẹp, nhìn ra chân cầu thang. Nó kia rồi - đôi
ủng đen to của ông, đến ngay chỗ cô bé.

Nadya nhắm mắt, nghĩ rằng khi mở mắt ra sẽ

thấy khuôn mặt giận dữ của ông chỉ cách vài tấc.
Thay vì vậy, cả chiếc giường cọt kẹt và trĩu xuống.
Ông đang ngồi trên giường. Mở mắt ra, cô bé phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.