ĐỨA TRẺ THỨ 44 - Trang 45

Đầu Mikhail gục xuống: anh ta khóc. Trước

đêm nay thì anh ta đã tin mình sẽ làm bất cứ gì cho
bạn. Đấy là dối trá. Sự trung thành, dũng cảm, tình
bạn của anh, thảy đều đã tỏ ra chỉ là tờ giấy mỏng -
chúng rách toạc ngay lần thử thách thực sự đầu tiên.

Khi Anatoly đến bất ngờ chiều hôm đó,

Mikhail dường như đã ngạc nhiên một cách dễ hiểu.
Anatoly đã đến làng mà không báo trước. Tuy vậy,
ông vẫn được chào đón nồng hậu, được mời ăn, mời
uống, và có chỗ ngủ. Chỉ khi chủ nhà hay tin rằng
ông đang đi về phía Bắc đến biên giới Phần Lan thì
cuối cùng họ mới hiểu lý do của chuyến viếng thăm
bất ngờ. Ông chưa bao giờ nhắc đến việc đang bị An
ninh Nhà nước, MGB, truy nã. Ông không cần phải
nói. Họ hiểu được. Ông là kẻ bỏ trốn. Khi sự thật rõ
ra, sự chào đón không còn. Hình phạt cho hành vi
giúp đỡ và tiếp tay kẻ đào tẩu là tử hình. Ông biết
điều này nhưng hy vọng bạn mình sẽ sẵn sàng chấp
nhận rủi ro. Ông thậm chí còn hy vọng bạn mình sẽ
đi cùng đến phương Bắc. MGB không truy tìm hai
người, và hơn nữa, Mikhail có người thân quen ở các
thị trấn đến tận Leningrad, có cả Tver và Gorky.
Thực ra, đòi hỏi như thế là quá nhiều, nhưng Anatoly
đã một lần cứu mạng Mikhail, và dù ông chưa bao
giờ xem đó là món nợ có lúc nào đó cần phải trả thì
đó chỉ là vì ông chưa bao giờ nghĩ mình sẽ cầu viện
đến nó.

Trong lúc họ nói chuyện thì rõ ra rằng Mikhail

không sẵn lòng chấp nhận kiểu rủi ro đó. Thực ra,
anh ta không sẵn sàng chấp nhận bất cứ thứ rủi ro
nào. Vợ anh ta thường xen vào cuộc trao đổi của họ,
muốn nói chuyện riêng với chồng mình. Mỗi lần xen
ngang chị ta thường trừng mắt nhìn Anatoly với ác ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.